Hôm nay là ngày có điểm thi và thứ hạng, cả khối mười hai bu đen bu đỏ ngoài bảng thông báo, thứ đầu tiên mà ai cũng thấy là cái tên Trịnh Hiệu Tích đứng nhất khối, đứng nhất lớp với điểm thi môn toán và ngữ văn tối đa là 150/150 còn các môn tự nhiên là 295 điểm.
Khối mười hai ai cũng trầm trồ nhìn bảng điểm của người tên là Hiệu Tích, thầm cảm thán người này học thật là giỏi!
Trở về lớp, cả đám lại rất vui vẻ vì tháng này lớp 5 không bị réo tên, bọn họ đã tiến bộ hơn rất nhiều, cả nhóm học tra cũng tiến bộ theo còn tăng lên một hai hạng.
Hiệu Tích đang ngồi đọc sách, Lý Phát Minh chơi điện thoại, Doãn Kì ngắm Hiệu Tích đọc sách, Khúc Nam nói chuyện không ngừng về điểm thành tích.
Chuông reo, thầy Vãn ôm giáo án bước vào lên bục giảng, cả lớp nhìn thầy chủ nhiệm của mình đang cười rất tươi!
“Thầy vừa họp tháng về, hiệu trưởng khen thành tích lớp chúng ta, có tiến bộ các em nhớ phát huy thêm.” thầy Vãn nói với cả lớp trong mắt không giấu được sự vui vẻ, “Hiệu Tích lần này đứng nhất khối và nhất lớp, em giỏi lắm!”
Cả lớp đồng loạt vỗ tay tất cả đều quay lại nhìn cậu, ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ, lần đầu tiên Hiệu Tích thấy bản thân mình có cảm giác thành tựu lớn.
“Như mấy em cũng biết, mỗi năm sau khi thi tháng thứ ba trường chúng ta đều sẽ tổ chức cuộc thi bóng rổ, năm nay các lớp trong khối sẽ đấu với nhau chọn ra một lớp vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ngoan-ne-cho-om-chut-nha/224972/chuong-15.html