Lúc chuẩn bị đi ngủ chị dâu của hắn có cười trêu chọc hắn mấy câu, Doãn Kì lười để tâm, chỉ nhìn chị dâu về phòng hẳn rồi mới yên tâm về phòng mình.
“Chị cậu ngủ rồi hả?” Hiệu Tích chỉnh lại mấy cái gối trên giường, nhìn thấy hắn bước vào thì đứng dậy định xuống giường.
Doãn Kì ngăn lại, “Ngồi trên giường đi, sàn nhà lạnh.” nói rồi xoay người mở tủ kéo ra lấy đôi tất cho cậu.
Hiệu Tích rất nghe lời, ngồi trên giường đợi hắn.
Doãn Kì cầm đôi tất đi lên giường, mang tất vào cho cậu.
Hiệu Tích cảm thấy rất ngọt ngào, Doãn Kì luôn quan tâm những điều nhỏ nhặt nhất cho cậu, ví dụ như đôi tất này nè.
Mang xong hắn ngồi ngay ngắn trên đầu giường, không nói mà ra hiệu ý bảo Hiệu Tích vào trong lòng hắn ngồi, Hiệu Tích tất nhiên hiểu lại còn rất ngoan mà chui vào.
Tuy là cậu biết hơi mạo hiểm khi chị dâu hắn còn ở đây, nhưng mà cảm giác này thích lắm nên Hiệu Tích cũng mặc kệ.
“Còn thấy lạnh không?” Doãn Kì luồn tay ôm eo cậu.
Mái đầu nhỏ lắc lắc hai cái, “Không lạnh, cậu có lạnh không?”
Doãn Kì nhìn cậu, gật đầu: “Lạnh.”
Hiệu Tích cầm tay hắn, “Lạnh chỗ nào vậy? Có cần tớ lấy túi giữ ấm không?”
Doãn Kì lắc đầu, chỉ cúi xuống hôn nhẹ qua môi cậu một cái.
Sau cái hôn nhẹ đó cả hai nghe thấy tiếng đồ vật rơi vang lên, nhìn ra cửa phòng thì thấy chị dâu hắn đang đứng ở đó.
Hơn một giờ sáng, Hiệu Tích bị bắt đi ngủ trước còn Doãn Kì với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ngoan-ne-cho-om-chut-nha/1076927/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.