Sáng sớm anh đã lên xe quay trở về thành phố, tính là qua chào cô rồi mới đi nhưng anh nghĩ như vậy thì kì quá dù sao thì hai bọn họ cũng vừa mới quen biết chưa đầy một ngày làm thế không tốt, cứ phải từ từ thế nào thì cũng sẽ gặp lại sớm thôi. Đột nhiên điện thoại của anh reo lên, không cần nhìn tên anh đã bắt máy ngay
- Chuyện gì?
- Thủ lĩnh xin lỗi đã làm phiền anh sớm như vậy!_giọng người thanh niên đầu dây bên kia nghe vẻ khá sốt ruột
- Không sao, nói đi
- Rạng sáng hôm nay tôi được thông báo rằng tên Hải Vệ đã trốn thoát
Anh nhướng mày, trốn thoát? có thể sao, đã vào tay hắn mà cũng ra được?
- Ai đã cứu hắn?
- Không rõ ạ, camera giám sát đã bị phá hủy, bẫy điện tử cũng bị vô hiệu hóa
- Được rồi, chờ tôi tới đó nói tiếp
Sau khi cúp máy, A Tề trưng ra khuôn mặt khó hiểu, sao thủ lĩnh lại bình thản vậy anh ấy không thấy lo lắng gì hay sao
10" sau chiếc xe chở Lãnh Hoàng Nghị chầm chậm tiến vào tổng bang, hai hàng thuộc hạ đã đứng xếp ngay ngắn. Anh bước ra với khí chất vương giả lạnh lùng sải bước chân đi thẳng vào trong.
Thả người xuống chiếc ghế sofa tinh tế, anh phất tay ra hiệu thuộc hạ báo cáo.
- Thưa thủ lĩnh, vừa nãy trong điện thoại tôi đã nói khá rõ chuyện này cho anh biết rồi, bây giờ cần phải làm gì ạ?_ A Tề thuộc hạ thân tín của anh dõng dạc nói
- Không cần
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ngoan-cua-tong-tai/133415/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.