Chương trước
Chương sau
1. Cốc chân mèo đó làm gì đáng yêu bằng chân bé?
Bé mèo sữa của chủ tịch Cố đã nhân lúc anh vội vàng mở họp trong phòng họp mà lẻn ra ngoài văn phòng lớn.
Khi Tô Quất Quất chạy như bay tới để giải cứu bàn làm việc của mình, thì chiếc cốc chân mèo đắt tiền cô yêu thích đã rớt xuống đất, vỡ không còn vẹn chút gì.
Tô Quất Quất la lên, cầm cây thước đuổi theo kẻ gây chuyện.
Bé mèo sữa tuy lớn nhưng tiếng kêu vừa khàn vừa nhỏ, thế mà chạy lại rất nhanh.
Kêu "Meo" một tiếng rồi chạy đi, đến nỗi Tô Quất Quất lao với tốc độ nước rút cũng không đuổi kịp.
Chờ đến khi cô cầm cây thước chạy thẳng vào phòng làm việc của chủ tịch, thấy bé mèo sữa đang nằm trong lòng Cố Ngôn Thanh, hai mắt tròn xoe ngấn nước. Nó ấm ức nhìn về phía cô, hai mắt rưng rưng.
Trông nó cứ như đã bị Tô Quất Quất bắt nạt.
Cố Ngôn Thanh vuốt ve bộ lông mềm mại trắng như tuyết của mèo sữa, lạnh lùng nhìn Tô Quất Quất đang nổi giận cầm theo cây thước: "Lại làm hư cái gì rồi?"
Tô Quất Quất lúc này tức muốn bốc khói, thế nhưng không dám bộc lộ ra. Trước ánh mắt của Cố Ngôn Thanh, cô chỉ đành nhịn xuống, bối rối giấu cây thước ra sau lưng, buồn bực nói: "Thưa chủ tịch, là cái cốc chân mèo tôi thích nhất, tôi dùng lâu rồi nên rất quý nó."
Cố Ngôn Thanh vẫy tay với trợ lý đứng bên cạnh: "Đi mua một trăm cái cốc cùng loại đó cho Tô Quất Quất."
Phải biết rằng, cái cốc chân mèo này rất đắt, ngay cả Tô Quất Quất cũng phải xếp hàng dài mới mua được một cái.
Vậy mà Cố Ngôn Thanh bảo mua liền cho cô 100 cái!!!
Lúc nãy còn rất đau khổ, cứ như cốc chân mèo là con ruột của cô nên lúc này Tô Quất Quất vừa mừng vừa lo, hai mắt sáng rỡ, trên mặt lập tức nở một nụ cười nịnh nọt: "Cảm ơn chủ tịch, mèo sữa của chủ tịch đúng là vừa đáng yêu vừa hoạt bát. Tôi cũng thích mấy con mèo đáng yêu hoạt bát lắm ấy."
Cố Ngôn Thanh hài lòng liếc nhìn cô, một ánh mắt ngụ ý cô có thể đi được rồi.
Tô Quất Quất cũng thức thời quỳ xuống* lui cung.
*Kiểu quỳ lui ra trong cung hồi xưa. Ở đây ẩn dụ thoi chứ hong có quỳ thật nha.
Đợi khi cửa phòng làm việc của chủ tịch đóng lại, vẻ lạnh lùng trên mặt Cố Ngôn Thanh đã biến mất. Anh ôm bé mèo sữa ngang mặt mình, tươi cười hôn cắn mấy phát lên khuôn mặt nhỏ.
"Đồ mèo hư, lại còn bướng."
Ngoài miệng mắng nó là bướng, nhưng động tác lại rất cưng chiều.
Cố Ngôn Thanh lớn lên rất đẹp trai, ngày thường rất ít khi cười nói, toàn giữ bộ dạng lạnh lùng tiết chế. Nếu nụ cười này để những nhân viên nữ trong công ty thấy được, chắc họ sẽ chết mê chết mệt, nhưng riêng mèo sữa thì thấy nó hơi đáng sợ.
Tuy người này có mùi khá thơm, trông cũng ưa nhìn đấy, nhưng hôn bé mạnh quá, ngay cả cách vuốt mèo cũng vụng về, làm bé không thích kêu meo meo cho anh nghe.
Cũng vì Cố Ngôn Thanh vừa hôn vừa vuốt, vuốt rối tung hết cả bộ lông vừa liếm mượt của bé.
Giận thật sự, vậy là bé phải liếm lại lần nữa, mệt quá đấy.
À còn nữa, bé thật sự không hiểu nổi, tại sao Cố Ngôn Thanh lại thích liếm cúc hoa của bé thế, bộ ngon lắm sao?
Mèo sữa tức giận thở phì phò, nhưng vẫn phải nhẫn nhịn, đã vậy còn phải thể hiện ra bộ dạng vô cùng hưởng thụ.
Hết cách rồi, ai bảo Cố Ngôn Thanh cưng bé quá làm chi, cưng đến mù quáng và bất chấp, dù bé có làm trời làm đất cũng không bị đánh một cây nào.
Là một con mèo cao quý, bé cũng thích cảm giác được ôm ấp, vậy nên tạm thời nhẫn nhịn tiếp vậy.
Nửa giờ sau, Cố Ngôn Thanh nhận được một cuộc gọi quốc tế, thế là bé mèo sữa đang vờ ngủ trong lòng anh cũng đợi được thời cơ đến.
Nó nhảy xuống khỏi chân anh và quay lại văn phòng lớn.
Lúc này, Tô Quất Quất đã nhìn nó bằng vẻ mặt khác, một vẻ mặt thiếu chút nữa cung thỉnh một lòng như đối với tổ tiên.
Xem ra 100 cái cốc chân mèo kia rất có hiệu quả.
Hừ, người phụ nữ đáng ghét này, muốn cái cốc chân mèo làm gì chứ, bộ chân bé chưa đủ mềm, đủ đáng yêu nữa sao?
Bé mèo sữa nhảy lên bàn của Tô Quất Quất, đầu dựa lên hai chân trước, hai mắt ngắm nhìn cô.
Tô Quất Quất vươn tay vuốt cằm nó, bé mèo sữa thoải mái mà híp mắt ngủ thiếp đi.
Mấy đồng nghiệp nữ bên cạnh Tô Quất Quất đều nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Cũng vì mèo sữa trông quá đáng yêu, ai mà chẳng muốn sờ muốn vuốt?
Hơn nữa còn nhận được sự quan tâm đặc biệt từ chủ tịch Cố, đúng thật là ngưỡng mộ muốn chết mà!
Khoảng một lúc sau, mèo sữa ngửi thấy trên bàn Tô Quất Quất có mùi cá khô thơm ngon, nên càng an tâm ngủ say giấc.
Có hai lý do khiến bé rất thích Tô Quất Quất. Một là cách vuốt mèo của Tô Quất Quất vô cùng chuyên nghiệp, vừa thoải mái vừa có tính thôi miên. Hai là Tô Quất Quất thích ăn cá, còn thường đem theo những loại cá khô nhỏ, nên bé có thể nhân lúc Tô Quất Quất không để ý rồi ăn vụng đó, hi hi hi.
Giấc ngủ lần này thật là thoải mái, trong mơ còn thấy đủ loại cá khô với nhiều mùi vị khác nhau, làm bé ăn no căng cả bụng.
Nhưng đến khi bé mở mắt ra, bé lại quay về gọn trong vòng tay của Cố Ngôn Thanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.