Cố Ngôn Thanh hoảng hốt ôm mèo sữa rời khỏi công ty, phóng xe chạy tới bệnh viện thú y.
Cố Ngôn Minh chợt thấy lo sợ, nếu con mèo này chết thì mối quan hệ giữa hắn và Cố Ngôn Thanh sẽ rạn nứt mất, thế nên hắn cũng đi theo để nắm tình hình.
Bác sĩ thú y làm kiểm tra toàn thân cho bé mèo.
"Bị đụng đầu dẫn đến chấn động não nhẹ nên mới ngất xỉu."
"Giờ để nhóc nằm đây nghỉ ngơi một lát đi."
Bác sĩ nói xong thì tiêm thuốc cho mèo sữa, sau đó ông nâng đầu bé lên, lấy túi chườm lạnh kê bên dưới rồi đóng cửa bước ra ngoài.
Cố Ngôn Thanh cũng bước theo sau, nhưng chưa từng rời mắt khỏi bé dù chỉ một chút.
Cửa phòng khám làm bằng kính nên chủ tịch Cố có thể nhìn thấy mèo sữa đáng thương đang nằm ở đằng kia.
Trông tội nghiệp và yếu ớt vô cùng.
Đau lòng chết đi được.
"A Thanh, xin lỗi em rất nhiều. Lúc đó đau quá nên anh mới lỡ tay quăng nó."
Hiện giờ Cố Ngôn Thanh đã bình tĩnh lại.
"Em không trách anh, tại mèo sữa cắn anh trước, em thay mặt nó xin lỗi anh."
Cố Ngôn Minh nghe Cố Ngôn Thanh nói vậy như trút được gánh nặng, trên mặt không giấu nổi niềm vui.
Nhưng hắn còn chưa vui lâu thì Cố Ngôn Thanh nói tiếp:
"Tuy mèo sữa rất nghịch ngợm nhưng nó chưa bao giờ giở thói cắn người bậy bạ. Khả năng cao là..."
Cố Ngôn Thanh dừng một chút, "Khả năng cao là nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-meo-sieu-dang-yeu-cua-chu-tich-co/2867962/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.