Ngày hôm sau, đúng 6 giờ Cung Thẩm đã tự động dậy. Nhìn cục bông bên cạnh đang rúc trong người mình liền cảm thấy thoải mái:
- Tiểu Mộc, em có muốn dậy không?
Tề Mộc trong chăn vặn vẹo rồi từ từ ngồi dậy, mái tóc trắng hơi vểnh lên như chủ nhân của nó đang mơ màng vì mới ngủ dậy:
- Lạnh quá, ôm em đi.
Cung Thẩm buồn cười nhìn cậu làm nũng, cuối cùng hắn vẫn chịu thua ôm cậu vào lòng rồi đứng dậy đi về phía phòng tắm. Vệ sinh cá nhân xong thì thay quần áo, Tề Mộc mặc bên ngoài là áo hoodie màu nâu, ở trong là áo sơ mi trắng mỏng.
Phía dưới là quần dài màu đen, toàn bộ đều toát lên vẻ đáng yêu khi Tề Mộc mặc. Cung Thẩm như thường ngày một thân vest đen rồi bế con mèo nhỏ kia xuống lầu.
Đồ ăn đã được chuẩn bị, quản gia cầm một sấp giấy lật lật xem xem. Thấy hắn xuống, ông liền cuối người cung kính chào:
- Ông chủ, thiếu gia buổi sáng tốt lành.
- Ưm ưm chào chú.
Tề Mộc tinh nghịch nhìn ông rồi cười hì hì trông hết sức đáng yêu. Bác Lý thấy vậy cũng gật đầu trong lòng vui vẻ.
Đặt Tề Mộc ngồi ghế bên cạnh, dưới mặt ghế còn lót một miếng nệm hình hoa hướng dương cho cậu. Tề Mộc thích thú đụng đụng mấy cánh hoa mềm mại kia:
- Ngoan, một lát hẵng chơi. Em ăn sáng trước đã.
- Đút cho Tiểu Mộc đi.
Cung Thẩm hết nói được cậu rồi, hắn lấy bát cơm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-meo-nghich-ngom-cua-chu-tich/3514118/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.