Tề Mộc lim dim nằm gục trên vai Cung Thẩm, cậu không hiểu vì sao mà dạo này mình rất hay buồn ngủ. Nhưng đến tối lại chẳng muốn ngủ tí nào, nó khiến cậu cực kì khó chịu.
Cung Thẩm bàn hợp đồng chuyển nhượng lại quán xong thì ôm Tề Mộc ra xe. Cấp trên và quản lý tiễn hắn ra tận xe rồi mới quay đầu vào.
Tề Mộc lúc này đang định chìm vào giấc ngủ bỗng trên đầu có một lực nhẹ nhàng đè đè xoa xoa tóc của cậu. Mái tóc bạch kim mềm mại như tơ lụa thượng hạng khiến người ta sờ vào thích đến mức không muốn rời tay:
- Dạo này thấy em thật hư?
Tề Mộc chớp mắt nhìn mắt, đến một lúc sau hiểu được thì nhíu mày bĩu môi. Cậu há miệng cắn lên cổ Cung Thẩm, lực cắn không nhẹ cũng không mạnh. Vừa đủ để lại dấu đỏ chói mắt vô cùng:
- Ngứa răng sao.
Hắn vươn tay bóp má của Tề Mộc khiến cậu phải há miệng nhỏ ra. Mấy cái răng trắng trắng nhỏ nhỏ đều tăm tắp, hàm trên gần răng cửa còn có hai cái nanh nhỏ mọc lên có chút đáng yêu:
- Không có.
Tề Mộc rũ mắt lại muốn cắn một cái lên cổ hắn liền bị một bàn tay ngăn lại:
- Dạo này thật không nghe lời, về nhà phải phạt.
Tề Mộc nghe xong liền trợn mắt, cậu là bé ngoan không hư thì làm sao phải bị phạt. Tề Mộc không chịu đâu, cậu không muốn bị phạt. Cung Thẩm đáng ghét không yêu thương cậu.
Nhìn cậu như sắp xù lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-meo-nghich-ngom-cua-chu-tich/3510053/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.