Triển Phi Ngọc thấy vẻ mặt Cần Quân Hiệp ra chiều nghĩ ngợi liền hỏi :
- Cần công tử! Công tử có điều chi mà băn khoăn như vậy?
Cần Quân Hiệp nghĩ đến chuyện Triển Phi Ngọc tố cáo với Cốc phu nhân về chuyện hai báu vật mượn của Diệu Cô và giữ bên mình thì ngập ngừng nói :
- Triển cô nương! Cô nương vẫn căn dặn tại hạ là đừng tiết lộ với ai về Kim Vị giáp và cây Huyết Hồn trảo, thế mà...
Nói tới đây, chàng hết sức bối rối rồi thu hết can đảm chàng nói tiếp :
- Cô nương lại cho Cốc phu nhân hay là... nhưng báu vật đó hiện ở...
Triển Phi Ngọc không chờ Cần Quân Hiệp nói hết đã ngắt lời :
- Phải rồi! Ta bảo cho mụ hai thứ bảo bối đó không còn ở nơi mẫu thân ta nữa...
Cần Quân Hiệp vội ngắt lời Triển Phi Ngọc :
- Nếu vậy thì Diệu Cô sẽ bị nguy về tay mụ ấy...
Triển Phi Ngọc ngấm ngầm kinh hãi hỏi tiếp :
- Như vậy thì làm thế nào?
Cần Quân Hiệp ra chiều hối hận nghĩ thầm :
- Có lý nào nàng là con gái Diệu Cô mà đem chuyện mẫu thân không còn bảo bối bên mình mách lại với kẻ thù của mẫu thân để họ được tin này sẽ tìm lại mẫu thân mình ư?
Đoạn chàng xua đuổi ý nghĩ sai lầm đó và cho là có khi nàng biết chắc thế nào Cốc phu nhân cũng tìm đến chỗ Diệu Cô để toan tranh đoạt bảo bối, mà nàng tìm cách đánh lạc hướng cũng nên.
Nghĩ vậy, nhưng chàng vẫn ra vẻ nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-kiem-ben-troi/1367102/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.