Lý Thọ Nguyên bị Tam cô nương cầm Kim Điêu phiên cào vào mặt, tuy lão chưa bị thương, nhưng xem vẻ mặt lão ngây ra như người bị thương nặng.
Nguyên trong thời gian chớp nhoáng này, Lý Thọ Nguyên phát giác ra rằng võ công mình kém nữ lang xa. Lão nghĩ lại mấy chục năm khổ công rèn luyện mà chưa vào đâu, khiến lão chán nản vô cùng, không buồn nói gì nữa.
Nữ lang khanh khách hỏi lại :
Cái này không phải gọi là “bất cầu nhân” ư?
Lý Thọ Nguyên nhăn nhó cười đáp :
- Phải rồi! Đó là cái “bất cầu nhân”.
Nữ lang xoay người lại, Chỉ nghe đánh bộp một tiếng, nàng đã cắm cây Kim Điêu phiên xuống bàn.
Nữ lang ngoảnh lại nhìn Vi Quân Hiệp đang đứng sau lưng Viên Kiến Long mà mỉm cười.
Nụ cười của nàng khiến cho người ta phải say đắm. Nhưng Vi Quân Hiệp lại lập tức xoay mình nhìn ra phía khác. Chàng ngây người ra tựa hồ thấy ma quỷ hiện hình. Sắc mặt luôn luôn biến đổi.
Viên Kiến Long thấy nữ lang mới lộ ra một chút thủ đoạn, lão ta ngấm ngầm kinh hãi cất tiếng hỏi :
- Cô nương đến đây có việc chi? Xin nói cho chúng tôi biết.
Tuy miệng lão hỏi vậy mà trong lòng chỉ hy vọng nàng không phải là người đã nhấc cột bỏ ra ngoài chân tảng.
Nữ lang làm bộ kinh ngạc đáp :
- Ô hay! Thế ra các vị chưa biết ư? Tại hạ đã viết chữ vào cột để lại đây thôi. Bữa nay thiếu hiệp đến để tiếp thu hàng hóa.
Viên Kiến Long nghe nàng nói vậy, mặt xám ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-kiem-ben-troi/1367078/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.