Lỗ tai An Lê ong ong, không biết bọn họ có ý gì.
"Anh..."
Vừa rồi Trần tiên sinh nói chuyện phiếm cùng bọn họ là muốn đưa mình về sao? Sao lại như vậy? Buổi sáng lúc rời giường, rõ ràng Trần tiên sinh còn hôn mình…
An Lê nắm góc áo cúi đầu không nói lời nào, khẩn trương nuốt nước miếng, cậu không dám nhìn ai trước mặt An Tương Quốc, cậu sợ.
Trần Thừa Phong ôm An Lê, "Không cần, An An ở chỗ tôi rất tốt, nếu dì Nguyệt nhớ An An, ngày khác tôi sẽ đưa em ấy tới thăm hỏi."
"Tiên sinh…" An Lê dán mặt vào lồng ngực Trần Thừa Phong, phảng phất thân thể bớt thời giờ hơi thở giống nhau, mềm không được. Cậu sợ An Tương Quốc, ngay cả đối diện cũng không dám, mới nói mấy câu đã bị dọa tới phát run. Truyện Quan Trường
Trần Thừa Phong đã không còn tâm tư trêu An Lê nữa, hắn cảm thấy vừa rồi không nên để An Tương Quốc nói lời này. Vốn dĩ An Lê không có nhiều cảm giác an toàn, vất vả lắm mới thân cận với hắn, chỉ sợ vì cuộc trò chuyện lúc nãy mà sinh ra cảm giác xa cách.
Hắn híp mắt, nắm tay An Lê đi sang một bên, "Sao vậy? Không có việc gì không có việc gì, bọn họ nói đùa thôi, tôi sẽ không để em đi với bọn họ, đừng sợ, được không?"
"Ưm… Dạ, tiên sinh ở đây, em…"
An Lê nhìn hai người phía sau Trần Thừa Phong, trong lòng có chút bồn chồn. Cậu không muốn đứng ở đây.
Biết người này sợ hãi, hắn nhẹ giọng dỗ dành hai tiếng. Hắn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-khoc-nhe-omega-cua-dai-lao-rat-gioi-lam-nung/534002/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.