"Hu hu... Cho tiên sinh hôn, em là của tiên sinh, tiên sinh thích em thì tốt quá..." Không hiểu sao cậu lại hoảng hốt, có thể là vì từ trước đến nay đều không cảm giác an toàn dịu dàng, làm hắn hoàn toàn tan vỡ, "Tiên sinh hôn nhiều một tí, có thể thích em nhiều hơn không ạ..."
"Được."
Trần Thừa Phong đáp ứng một tiếng, bên ngoài vẫn là bộ dáng lạnh nhạt, trong lòng lại như có gì đó lấp đầy. Hắn từng chịu nhiều khổ cực, cho nên sẽ không để omega gả cho mình phải chịu khổ.
"Từ giờ, em là người của tôi, biết chưa?"
Vuốt ve cánh môi của An Lê, thật mềm, như kẹo bông gòn ở siêu thị, chọc một chút liền rơi ra, hắn hỏi, "Em cứ như vậy làm tôi cảm thấy như là em cố ý câu dẫn tôi, làm sao bây giờ? Không phải cố ý sao? Sao môi mềm thế."
"Không phải... không có câu dẫn Trần tiên sinh..." Cậu do dự một chút lại thành thật trả lời,"Em không dám..."
Nhiệm vụ Quách Nguyệt giao cho cậu quả thật là câu dẫn Trần Thừa Phong, nhưng mà cậu nào dám chứ? Ngày đầu tiên bị doạ khóc hu hu, giờ báo cậu câu dẫn người kia cậu cũng nói đồng ý, nhưng tuyệt đối không dám.
Lời nói thật lòng, đúng là bé con ngoan ngoãn biết nghe lời.
"Tiểu yêu tinh."
"Ưm..."
Vừa dứt lời, An Lê đã bị người kia cúi người đè xuống chặn môi, vừa tắm xong nên môi hơi lạnh, nhàn nhạt không có mùi vị gì, chỉ ngửi được mùi sữa trên người cậu, rất ngọt.
Chăn mềm phủ lên hai người, nương theo bóng tối đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-khoc-nhe-omega-cua-dai-lao-rat-gioi-lam-nung/533990/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.