Chương trước
Chương sau
Mã Gia Kỳ đã nhịn người hầu nhỏ nhà mình hơn một tháng, hắn mỗi ngày khát vọng nhất một chuyện đó là cơ thể có thể nhanh chóng hoạt động trở lại, sau đó làm cho người hầu nhỏ của hắn biết một chút về kỹ thuật đóng cọc của hắn.

Kỳ thật trước đó 2 ngày, thân thể Mã Gia Kỳ đã có thể hoạt động, chẳng qua chỉ là không có sức lực, tạm dưỡng hai ngày, hiện tại thân thể cuối cùng cũng khôi phục tới tiêu chuẩn bình thường rồi.

Nhìn người hầu nhỏ ngồi xổm trên mặt đấtôm đầu khóc, Mã Gia Kỳ như một con sói đói bước tới.

Đinh Trình Hâm cho rằng thiếu gia sẽ tới đánh cậu một trận để xả giận, cho nên sợ đến mức thân thể run lập cập, ngước nhìn đến thiếu gia đã lại đây, cậu muốn bò qua hướng bên cạnh, lại bị thiếu gia túm chân kéo trở về.

Mã Gia Kỳ trực tiếp đem người hầu nhỏ đè ở trên mặt đất, giống như bão tố mà càn quét đôi môi của cậu, hắn thô bạo mà hôn môi cậu, đem đầu lưỡi hung hăng vói vào càn quấy.

Đinh Trình Hâm đang hoàn toàn ngỡ ngàng dưới thân thiếu gia, hắn vậy mà không phải đánh cậu.

Mã Gia Kỳ xé mở quần áo trên người Đinh Trình Hâm, môi một đường đi xuống.

Đinh Trình Hâm khiếp sợ mà nhìn thiếu gia đang ngậm lấy đầu vú nhỏ của mình, ngây thơ mà hô một câu: "Thiếu gia..."

Thiếu gia đây là muốn làm cái gì? Là muốn làm cậu sao?

Vẫn là nói thiếu gia muốn trả thù, cho nên tính toán cưỡng gian cậu ư.

Có thể bị thiếu gia cưỡng gian, Đinh Trình Hâm thực vui vẻ, nhưng cậu sợ thiếu gia chỉ là muốn trả thù cậu thôi.

Đinh Trình Hâm đem tay để ở trên đầu thiếu gia, đem người đẩy ra: "Không cần... Đinh nhi không cần..."

Mã Gia Kỳ một phen nắm chặt đôi tay Đinh Trình Hâm, trên mặt có chút phẫn nộ nói: "Vì cái gì không cần, cưng trước kia không phải rất chủ động sao?"

Nhìn thiếu gia đang nổi giận, Đinh Trình Hâm khóc lóc xin lỗi: "Đinh nhi sai rồi, Đinh nhi không nên làm những cái việc đó."

"Cưng hiện tại hối hận cũng đã muộn." Người hầu nhỏ này nếu đã trêu chọc hắn, vậy cũng đừng mơ muốn rũ bỏ quan hệ.

Mã Gia Kỳ dùng sức tách hai chân mảnh khảnh của Đinh Trình Hâm ra, ánh mắt sáng quắc mà nhìn nơi kia đang chảy nước dâm, hai mảnh thịt cánh đều đã bị nước dâm làm ướt đẫm.

Cảm giác được thiếu gia đang nhìn chằm chằm huyệt dâm của mình, Đinh Trình Hâm thẹn thùng mà đem hai chân khép lại.

Mới vừa khép lại, liền nghe được thiếu gia ra lệnh, hắn nói: "Đem chân mở ra."

"Không cần..." Đinh Trình Hâm sợ hãi thiếu gia sẽ vì trả thù cậu, mà đem huyệt dâm tàn nhẫn lộng hư.

Mã Gia Kỳ trực tiếp dùng tay đem hai chân Đinh Trình Hâm bẻ ra, tiếp tục thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp kia của Đinh Trình Hâm, mảnh thịt lồn đầy phấn nộn, hình dạng dương vật thực hoàn mỹ, nhìn muốn hung hăng mà liếm một ngụm.

"Ô... Không cần xem lồn dâm Đinh nhi ... Không cần..." Đinh Trình Hâm ý đồ lại lần nữa đem hai chân khép lại, nhưng thiếu gia dùng tay gắt gao mà ấn xuống chân cậu, cậu hiện tại giống như là thịt cá trên thớt, chỉ có thể tùy ý thiếu gia xử trí.

Đinh Trình Hâm biết thiếu gia nhất định thực ghét bỏ khối thân thể dị dạng này của cậu, cậu khóc lóc cầu thiếu gia không cần tiếp tục nhìn chằm chằm vào cậu.

"Trước kia không phải vẫn luôn muốn lộ huyệt dâm cho ta xem sao, như thế nào bây giờ lại thẹn thùng." Mã Gia Kỳ dùng ngón tay đùa bỡn thịt lồn Đinh Trình Hâm một chút, mới chơi một lúc, liền chảy đầy một tay nước dâm.

Mã Gia Kỳ đem ngón tay bị nước dâm lộng ướt đưa lên bên miệng, liếm một ngụm: "Thật ngọt.

Dâm thủy làm sao có thể ngọt, Đinh Trình Hâm biết thiếu gia đang cố ý nhục nhã cậu: "Thiếu gia, Đinh nhi thật sự biết sai rồi, cầu ngài buông tha Đinh nhi được không?"

Đinh Trình Hâm không nghĩ bị nhục nhã như vậy, cậu tình nguyện thiếu gia báo án, đem cậu bắt ngồi tù.

"Chậm rồi." Mã Gia Kỳ nói xong hai chữ này, liền vùi đầu vào giữa hai chân Đinh Trình Hâm, ngậm lấy lồn nhỏ của Đinh Trình Hâm dùng sức hút một ngụm.

Cảm giác được thiếu gia đang dùng sức mà hút nước dâm cậu uống, Đinh Trình Hâm thoải mái đến phát ra tiếng rên: "A ha... Ưm... Thiếu gia... Không cần hút..."

Mã Gia Kỳ không chỉ có hút, còn dùng đầu lưỡi hung hăng mà quét qua quét lại trên lồn dâm.

Đinh Trình Hâm một bên cự tuyệt, một bên lại thoải mái đến dựng thẳng eo, chủ động đem lồn dâm của mình hướng bên miệng thiếu gia, cậu chết mê với bộ dạng thiếu gia dùng đầu lưỡi liếm lồn dâm, còn có lỗ đít dâm của mình.

Đinh Trình Hâm vẫn còn sót lại một ít ý thức mà cự tuyệt: "Thiếu gia... Ô... Không cần liếm nơi đó... Đinh nhi chịu không nổi..."

Mã Gia Kỳ dùng ngón tay bẻ ra thịt lồn của người hầu nhỏ, làm lộ ra mị thịt bên trong càng thêm phấn nộn, mẫn cảm, tiếp theo vươn đầu lưỡi ra nhẹ nhàng liếm láp.

Thiếu gia thế nhưng lại liếm bên trong lồn dâm của cậu, Đinh Trình Hâm kích động và hưng phấn trực tiếp liền cao trào, một lượng lớn nước dâm phun ra đầy khuôn mặt tuấn tú của thiếu gia kia.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú của thiếu gia bị nước dâm của mình làm ướt, Đinh Trình Hâm trong lòng dị thường thỏa mãn, trước khi bị bắt ngồi tù, còn có thể cùng thiếu gia sảng khoái một lần, kỳ thật cũng không lỗ.

Rồi sau đó Đinh Trình liền không hề cự tuyệt, cậu nâng mông mình lên, lộ ra dâm dịch đồng dạng đang chảy ở lỗ đít: "Thiếu gia... Liếm liếm cái này..."

Mã Gia Kỳ không có chút nào do dự, dùng đầu lưỡi nghiền lên, trước đem tràng dịch dính trên mặt lỗ đít dâm liếm sạch, lại dùng đầu lưỡi tinh tế mà liếm qua mỗi một mảnh nếp uốn.

"Ô... Thiếu gia liếm Đinh nhi thật thoải mái... Sướng muốn chết..." Nhìn thiếu gia dùng đầu lưỡi liếm lỗ đít mà cậu dùng để bài tiết, Đinh Trình Hâm cảm thấy chính mình chết cũng không tiếc.

Thiếu gia không chỉ có liếm ở mặt ngoài, mà còn đem đầu lưỡi vói vào lỗ đít.

Đinh Trình Hâm nhớ tới hôm nay mình không có tắm rửa, cũng không có tẩy lỗ đít, cậu liền nhanh chóng đẩy đầu thiếu gia ra: "Thiếu gia... Đinh nhi  không có rửa, dơ muốn chết......"

"Không quan hệ." Mã Gia Kỳ dùng hai ngón tay cái đem lỗ đít dâm kéo ra, sau đó đầu lưỡi trực tiếp thọc vào.

Đinh Trình Hâm không rõ thiếu gia rốt cuộc là đang ghét bỏ cậu, hay là không chê cậu.

"Ô... Thiếu gia đầu lưỡi... Liếm lỗ đít dơ của Đinh nhi ... Ưm ha..." Đinh Trình Hâm hưng phấn đến không rõ phương hướng.

Đem hạ thể của người hầu nhỏ hung hăng mà liếm qua một lần, Mã Gia Kỳ cuối cùng móc ra dương vật đang cương đến sắp vỡ ra chính mình, nhắm ngay lỗ đít dâm của cậu.

Đinh Trình Hâm chưa kịp phản ứng lại, thiếu gia liền đem côn thịt lớn đẩy mạnh vào tới một nửa.

Tuy rằng vừa rồi thiếu gia đã liếm nới lỏng lỗ đít của cậu, nhưng tóm lại cái này vẫn chưa dùng qua, đây là lần đầu tiên.

Đinh Trình Hâm có chút không thích ứng, khóc lóc kêu thiếu gia đem côn thịt lấy ra: "Không cần tiến vào..."

Mã Gia Kỳ trực tiếp thẳng lưng nắc một cái, toàn bộ đỉnh vào, tràng đạo mềm mại của người hầu nhỏ lập tức bao vây lấy.dương vật hắn, khiến hắn căn bản không có biện pháp dừng lại.

Đinh Trình Hâm đau khóc: "Ô..."

Ở thời điểm Đinh Trình Hâm chưa kịp thích ứng, thiếu gia cũng đã bắt đầu trừu động.

Mã Gia Kỳ đem chân cậu đặt trên vai của hắn, sau đó liền không ngừng tiến công lỗ đít, côn thịt ở bên trong tràng đạo điên cuồng mà rong ruổi: "Đinh nhi đáng yêu của ta..."

Nghe được thiếu gia kêu tên của cậu, Đinh Trình Hâm ngốc lăng một hồi.

Thiếu gia làm sao có khả năng sẽ kêu tên của cậu, nhất định là cậu nghe lầm.

Thiếu gia hiện tại hẳn là rất hận cậu, cho nên dùng sức mà trả thù cậu.

Hoa cúc nhỏ của Đinh Trình Hâm thực mau đã bị dương vật của thiếu gia làm chảy máu.

Nhìn đến phía dưới chính mình đổ máu, Đinh Trình Hâm có thể khẳng định, thiếu gia chính là dùng phương thức này để trả thù cậu.

"Ô... Thiếu gia... Từ bỏ... Mau dừng lại... Đinh nhi bị đụ hư rồi..." Đinh Trình Hâm thật sự sợ hãi lỗ đít của mình sẽ bị đụ đến không thể đi đại tiện được nữa.

Cũng may thiếu gia thực mau liền đem côn thịt từ bên trong lỗ đít rút ra.

Nhưng côn thịt thiếu gia lại tiến vào bên trong lồn dâm của cậu, điên cuồng mà đụ.

Giằng co cỡ hai giờ sau, Đinh Trình Hâm đã mệt đến nói chuyện đều không có sức lực: "Ô... Đủ rồi... Đinh nhi không muốn nữa..."

"Còn chưa đủ." Mã Gia Kỳ đem Đinh Trình đang nằm trên mặt đất bế lên, đổi tư thếkhác tiếp tục thao.

Đinh Trình Hâm thân thể tương đối mảnh mai, thực mau đã bị làm ngất xỉu.

Ở lúc cậu ngất xỉu, thiếu gia vẫn không có dừng lại.

Thời điểm Đinh Trình Hâm lần nữa tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân chính mình như là tan thành từng mảnh, hai cái nhục huyệt dâm phía dưới đều bị thiếu gia thao sưng lên.

Mà thiếu gia đang nằm bên cạnh nghỉ ngơi, rốt cuộc vẫn là thân thể thiếu gia cũng mới khôi phục lại, liền chờ không kịp mà vận động một hồi, này đối với thân thể hắn mà nói là đã quá sức.

Nhìn thiếu gia còn đang ngủ, Đinh Trình Hâm nhẹ nhàng mà lấy ra cái tay trên eo, sau đó nhặt quần áo rơi trên mặt đất mặc vào, cậu cần thiết phải trốn thật nhanh, bằng không nếu thiếu gia biết sẽ trả thù càng ngày càng nghiêm trọng.

Ngoài cửa đã mở khóa ra, Đinh Trình Hâm đều không kịp lấy hành lý chính mình, liền khập khiễng mà trốn chạy.

Chờ Mã Gia Kỳ tỉnh lại, phát hiện không thấy người hầu nhỏ, hắn liền nhanh chóng đi tìm, chờ đem người tìm trở về, thế nào cũng phải dùng xiềng xích trói lên mới được.

Đinh Trình Hâm chạy về phòng thuê của mình, liên hệ công ty chuyển nhà lại đây dọn đồ.

Cũng may trước đó đã hẹn trước với công ty chuyển nhà, bởi vậy giúp Đinh Trình Hâm đem đồ vật dọn mau chóng, sạch sẽ.

Đinh Trình Hâm ngồi trên xe công ty chuyển nhà, đi qua thành thị khác.

Chờ xe di chuyển trên đường cao tốc, Đinh Trình Hâm cuối cùng thở một hơi, đồng thời trong lòng cậu như thiếu hụt một khối, cậu không thể quên thiếu gia, càng không thể quên thiếu gia ngày hôm qua đã xâm phạm cậu.

Có thể bị thiếu gia xâm phạm, Đinh Trình Hâm cũng không cảm thấy đây là ác mộng, ngược lại cảm thấy là mộng đẹp, nhưng mục đích xâm phạm của thiếu gia chỉ là nghĩ trả thù cậu mà thôi, cậu làm sao có thể cao hứng nổi.

Đinh Trình Hâm sờ sờ mông còn ẩn ẩn đau, trong lòng cũng đồng dạng ẩn ẩn đau.

----------------------

Hết chương 17CN 01-12-2024🍒 Dương Mẫn Nhi 🍒
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.