Tiên đế là người coi trọng hưởng thụ, xa xỉ cực độ, hậu cung giai tần mấy trăm người, ngay cả cung nữ thái giám cũng nhiều vô số.
Thái giám khi đó phải cả vạn người, cung nữ lại càng nhiều, tận ba bốn vạn, tuy Hạ Minh Chiêu đăng cơ đã thả đi rất nhiều, còn vì đủ loại nguyên nhân giết một mớ, nhưng hiện giờ trong hoàng cung vẫn còn hơn 2000 thái giám, 3000 cung nữ, những người này phần đông đều có quan hệ đằng sau dây rơ rễ má, rắc rối phức tạp.
Cũng do vậy, tuy rằng Hạ Minh Chiêu đã cực lực giấu giếm, bên ngoài vẫn lưu truyền không ít lời đồn đãi về thân thể y.
Chuyện liên quan đến Giản Tấn vẫn chưa được ém lại, người đồn người, không biết đã lan bao xa.
Hạ Minh Chiêu ngủ một giấc dậy, trời đã sáng choang.
Đầu y ẩn ẩn đau, nhưng cũng không khó chịu,
Tỉnh lại liền phát hiện mình dựa sát Giản Tấn, Hạ Minh Chiêu vừa xoay người, Giản Tấn liền tỉnh.
Giản Tấn ôm Hạ Minh Chiêu vào lòng, hôn xuống trán Hạ Minh Chiêu một cái, mơ mơ màng màng nói: "Ngủ tiếp chốc nữa đi."
Hạ Minh Chiêu trực tiếp lách người ra, ngồi dậy nhíu mày nhìn Giản Tấn.
Đêm qua, Giản Tấn có cơ hội động thủ, nhưng hắn lại không động thủ......
Giản Tấn đối với mình, có lẽ cũng không có ác ý?
Không, Giản Tấn không có động thủ, có lẽ chỉ là vì không muốn chết...... Hơn nữa, nếu đã có thể khống chế mình, cần gì phải giết mình làm chi?
Bất quá, y thật sự rất bội phục Giản Tấn.
Rõ ràng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-van-an/239570/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.