Hạ Minh Chiêu mặt vô biểu tình nhìn Trương Trung: "Câm miệng!" 
Long tinh hổ mãnh cũng không phải y, y ngày hôm qua...... Bị Giản Tấn lăn lộn đến ngất. 
Thấy bệ hạ nhà mình sinh khí, Trương Trung vội vàng bịt miệng. 
Hạ Minh Chiêu lúc này mới nói: "Đi chuẩn bị một ít đồ ăn." 
"Vâng, bệ hạ." Trương Trung đáp, lại nhịn không được nói: "Bệ hạ yên tâm, ta nhất định chuẩn bị tốt thức ăn dễ tiêu hóa......" 
Hạ Minh Chiêu: "......" 
Trương Trung lại nói: "Bệ hạ, y phục của Giản đại nhân ta đã chuẩn bị tốt, lập tức liền cho người đem qua." 
"Ừm." Hạ Minh Chiêu đáp. 
Trương Trung chậm rãi lui ra ngoài, gã mới vừa lui ra, liền có một tiểu thái giám bưng y phục vào, để ở đầu giường, liền im ắng mà rời đi. 
Hạ Minh Chiêu không thích người hầu hạ quá nhiều, cho nên thái giám bên người y rất ít, những người này đèu có thói quen ở trước mặt y giữ im lặng đến mức tối đa. 
Bất quá dù Trương Trung và tiểu thái giám đều rất lặng lẽ, ra ra vào vào như vậy vẫn sẽ có động tĩnh, y rời giường mặc y phục vệ sinh cá nhân cũng có động tĩnh. 
Hạ Minh Chiêu nhìn về phía Giản Tấn, lạnh lùng nói: "Đừng giả bộ ngủ nữa, mau đứng lên!" 
Thân thể y không tốt, lại hay thiếu giấc, còn bị làm tới lao lực, nhưng ngủ từ chiều đến giờ, cũng đủ để sảng khoái cả người. 
Giản Tấn so với y tốt hơn nhiều, hiện tại sao vẫn có thể ngủ đến mụ người vẫn chưa chịu dậy chứ. 
Hạ Minh Chiêu thấy Giản Tấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-van-an/239568/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.