Tân khoa trạng nguyên, tiến sĩ dạo phố một vòng xong, lần nữa trở lại trong cung tham gia Đại Tề Quỳnh Lâm Yến, cử hành ở Ngự Hoa Viên.
Giản Tấn đi theo phía sau Trương Cần Kính tiến vào Ngự Hoa Viên, không khỏi có chút thất vọng.
Ngự Hoa Viên này...... Nhìn có chút rách nát quá đi?
Thất vọng cũng không chỉ mỗi Giản Tấn, Tôn Do Kỷ liền rất khó hiểu, nhỏ giọng hỏi Trạng Nguyên Trương Cần Kính: "Ngự Hoa Viên này...... xưa giờ đều không có người xử lý sao?"
Đừng nhìn Tôn Do Kỷ lá gan nhỏ, Tôn gia chính là phú hào Giang Nam, nhà cậu ở, chiếm hết mấy chục mẫu đất, lâm viên trong nhà càng là lộng lẫy xa hoa.
Nhưng Ngự Hoa Viên trước mắt này......Bụi mẫu đơn đằng kia, dường như còn bị người dùng đao chém? Như thế nào cũng không có ai trồng lại?
"Bệ hạ bản tính tiết kiệm, vẫn luôn cắt giảm phí tổn trong cung." Trương Cần Kính nhỏ giọng nói, sắc mặt có chút quái dị.
Tôn Do Kỷ vốn muốn hỏi thêm, nhưng còn chưa xuất khẩu, lại một lần nữa nghe thanh âm sắc nhọn, chói tai của vị thái giám vang lên: "Hoàng Thượng giá lâm!"
Tôn Do Kỷ rốt cuộc bỏ tâm tư đi quản chuyện mẫu đơn ở hoàng cung sao lại bị người chém rớt nữa.
Bệ hạ tới rồi!
Giản Tấn lại lần nữa bắt gặp bộ dáng người chung quanh người nơm nớp lo sợ, nhất thời không biết nói gì.
Bất quá hắn cũng không rảnh quản những người này...... Ngẩng đầu, Giản Tấn lại lần nữa hướng về Hạ Minh Chiêu mỉm cười.
Hắn còn muốn dùng tinh thần lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-van-an/239553/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.