Edit: Tịch Vu/ Beta: Raph
---
Sau khi dẹp yên Tây Vực, Ngụy Uyên gấp rút dẫn theo Diệp Đinh cùng quay về.
Một năm rời khỏi Thượng Kinh, Ngụy Uyên rất lo lắng cho ba đứa con ở nhà, tuy rằng trước đã đã sắp xếp chu đáo đủ điều nhưng ba đứa con này là do y đích thân nuôi lớn, lúc nào cũng chăm sóc bên cạnh, chưa bao giờ chia cách lâu như thế.
Vừa nghĩ vậy, Ngụy Uyên càng đau lòng thay Diệp Đinh. Bất kể là Nha Nhi hay hai chị em Diệu Diệp, lúc sinh ra đều hành hạ Diệp Đinh rất nhiều.
Năm đó gần như đền mạng đánh đổi, nhưng Diệp Đinh thậm chí còn không có cơ hội nhìn mặt con. Mấy năm qua Diệp Đinh không một giây phút nào là không nhớ con, mong ngóng có thể ôm bọn chúng một cái, nhìn mấy đứa từ từ trưởng thành.
Chỉ là sai lầm thật sự quá nhiều, Diệp Đinh ngoài miệng không nói nhưng trong lòng luôn chất chứa rất nhiều tiếc nuối.
Hành trình về kinh dài mấy trăm dặm, đi suốt hơn một tháng cuối cùng có thể nhìn thấy thượng kinh.
Buổi tối một ngày trước khi vào kinh, Diệp Đinh trằn trọc xoay trái xoay phải trăm lần không ngủ được, trong lòng vừa kích động vừa hồi hộp, trăm mối cảm xúc ngổn ngang khiến hắn lật qua lật lại trên giường y chang bánh nướng áp chảo.
Ngụy Uyên thấy hắn như vậy không khỏi bật cười, an ủi một hồi không có tác dụng đành phải lặng lẽ đứng dậy, sai kị binh cưỡi ngựa nhanh khẩn cấp đưa một bức thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-nguoi-nhu-vay-rat-de-mat-ta/3429343/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.