Edit: Tịch Vu/ Beta: Raph
—
Mùi thuốc đắng nồng ngập tràn trong phòng, lửa than hun từng góc căn phòng nóng sực lên.
Dù như thế, thân thể Diệp Đinh vẫn ngày một lạnh lẽo, sắc mặt không còn chút hồng hào mà tái nhợt thiếu sức sống, hai mắt hắn nhắm nghiền.
Máu thấm ướt đẫm giường, mọi người trong phòng càng im lặng hơn, thời gian trôi qua chừng hai nén hương, Tống ngự y suy sụp ngồi xuống, giọng nói khàn đục:
"Cuống rốn chưa ra."
Hai ngày hai đêm này Tống ngự y dường như già nua đi rất nhiều, nếp nhăn chất chồng nơi khóe mắt càng hằn vệt rõ ràng hơn.
Thái y bước tới tách hai chân đang khép lại của Diệp Đinh ra lần nữa, tay men theo nửa đoạn cuống rốn chui vào trong lối vào đang nở rộng, tử cung bên trong ấm nóng dấp dính vừa mềm mại vừa yếu ớt, ngón tay lần sờ trong tử cung một lúc lâu mới cầm chắc cuống rốn trong tay, từ từ kéo ra khỏi cửa sinh.
Diệp Đinh vốn đã ngất đi lại bị cơn đau thúc tỉnh, cổ họng khàn đặc ho sặc mấy tiếng, hai mắt mờ mịt bất lực lại mở ra nhìn về phía Ngụy Uyên. Ngụy Uyên khom người cẩn thận hôn lên mắt hắn, khóc không thành tiếng.
Thái y lấy cuống rốn ra kiểm tra cẩn thận một lúc mới phát hiện trong bụng vẫn còn cuống rốn chưa được lấy hết ra, đang định đưa tay vào trong khoang bụng tìm kiếm tiếp, cổ tay chợt bị giữ lại.
"Bệ, bệ hạ..."
Thái y giật mình, vội vã rút tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-nguoi-nhu-vay-rat-de-mat-ta/3429330/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.