Lúc Ngụy Uyên vén mành đi vào, Diệp Đinh đang bị quân y cắt thịt.
Thời tiết quá nóng càng khiến cho vết thương cũ khó chăm sóc, rất dễ bị nhiễm trùng sinh ra thối thịt. Nhất định phải cắt phần thịt thối đó đi mới có thể sinh da mới.
Diệp Đinh nửa thân trần, đường cong nơi bắp thịt lộ ra không sót chỗ nào, hắn vốn có làn da trắng nõn, lên đường nhập ngũ hai ba năm cũng không hề thấy rám nắng. Mồ hôi men theo cái cổ cao thon của hắn rơi xuống, dọc theo bờ ngực quét qua đường cong đẹp đẽ nơi eo, thấm vào trong khố tử, đảo mắt đã tìm không thấy.
Hắn cắn lên cái khăn gấp trong miệng, dung mạo xinh đẹp cúi thấp, nhìn không ra khó chịu hay không, chỉ thấy mỗi lần quân y cắt phần thịt của hắn thì mới thấy đầu mày nho nhã của hắn nhăn lại, mồ hôi từng giọt vừa vặn tích lại nhỏ giọt dưới cằm.
Trong doanh trướng có mùi rất tanh chát, khó ngửi.
Lý quân y để con dao trong tay xuống, lúc này mới chắp tay nói: "Diệp tướng quân, phần thịt thối đã được loại bỏ, thuốc cũng đã đắp lên, tốt nhất mấy ngày tới ngài không nên vội vàng mà hãy nghỉ đủ hai ngày, dù sao vết thương phải được chăm sóc tốt mới có thể sớm bình phục."
Diệp Đinh bỏ chiếc khăn trong miệng xuống, tùy ý lấy ra lau qua mồ hôi trên mặt rồi nói: "Làm phiền ngươi rồi."
"Diệp tướng quân không cần khách sáo." Lý quân y thu dọn đồ đạc, vừa muốn đi thì nhìn thấy Ngụy Uyên đứng ngay trước cửa liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-nguoi-nhu-vay-rat-de-mat-ta/228883/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.