Máu tươi nhuộm linh đường, mọi người trong Trầm phủ gào thét, hốt hoảng bỏ chạy. Bước chân lộn xộn, khuôn mặt vặn vẹo, không biết là ai vô ý làm đổ bàn khiến nến đổ.
Ánh lửa rực rỡ liếm qua lụa trắng, ngọn lửa bừng bừng khiến không khí xung quanh nóng rực.
Diệp Đinh bình thản nhìn bọn nô bộc xô đẩy giẫm đạp lên nhau chạy trốn còn hắn vẫn cứ đứng im lìm.
Nơi bẩn thỉu này không bằng đốt sạch sẽ đi, đợi đốt trụi rồi hắn sẽ tạo cho Trầm Đường từ đường của riêng y.
Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Đinh cười lạnh, dù bên ngoài khung cảnh vô cùng hỗn loạn nhưng hắn vẫn ung dung nhìn ánh lửa phừng phừng trước mặt.
Khi Ngụy Uyên cưỡi ngựa phi nhanh đến nơi, cột xà nhà bị đốt đang rơi từ trên cao xuống, một tiếng rầm rung trời vang lên ngay trước mặt Diệp Đinh, ánh lửa dường như muốn thiêu cháy khắp mọi nơi. Hơi nóng khiến lọn tóc cùng tay áo của Diệp Đinh lay động trong màn lửa nhưng hắn vẫn như cũ đứng nguyên ở đó như cùng ngọn lửa giằng co với nhau.
Trái tim Ngụy Uyên giống như bị nắm chặt, trong đầu y bây giờ tất cả đều trở nên mông lung. Không kịp suy nghĩ, y vội tung người xuống ngựa chạy đến bên Diệp Đinh, ôm người kéo ra khỏi biển lửa.
Diệp Đinh bị kéo ra đứng không vững, bỗng một cái tát vang lên.
Diệp Đinh nghiêng mặt, có chút mờ mịt, khó hiểu nhìn về phía Ngụy Uyên.
Đôi mắt Ngụy Uyên đỏ ngầu, toàn thân y run lên, hơi thở trở nên gấp gáp, bản thân y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-nguoi-nhu-vay-rat-de-mat-ta/1037699/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.