Edit: Han
Sau nụ hôn cuồng bạo đáng sợ kia, Nhiễm Diên từ giữa cánh tay Quý Thịnh mềm mại xụi xuống trên đài trang, gấp gáp hô hấp, sức lực quanh thân trong khoảnh khắc như bị rút đi, thất thần phủ ở trên đài gỗ trầm hương, trong miệng lưỡi bị hôn đến đau nhưng vẫn cố nhịn không rơi lệ.
Đây là nụ hôn đầu tiên của nàng....
Quý Thịnh đem mũ miện trên đầu ném lên đài trang, chuỗi ngọc trên mũ đập vào mặt bàn, tiếng vang giòn tan, thân mình mảnh mai của Nhiễm Diên chấn kinh run lên, dưới ánh sáng dạ minh châu, chỉ thấy nửa má nàng trắng mịn như bột mì, mỹ lệ diễm dật, khuôn mày cong cong đẹp như yên như họa, môi nhỏ anh đào đỏ bừng trong suốt, trên mặt còn lưu lại nước miếng của hắn.
"Nơi này sưng lên rồi."
Ngón tay thon dài thương tiếc mà vỗ về môi nàng, nơi đó kiều nộn làm hắn yêu thích không buông tay.
Nhiễm Diêm trừng mắt đẹp nhìn về phía hắn, trên ống tay long bào huyền sắc thêu từng con kim long, dữ tợn giống như hắn, làm nàng khủng hoảng.
"Chúng ta.....Không thể."
Hơi thở nàng không đều, kiều âm nhỏ nhẹ nhu nhu, tràn đầy không cam lòng cùng sợ hãi. Quý Thịnh câu môi cười, dạ quang sáng ngời chiếu lên trên khuôn mặt hắn tuấn mỹ lạnh lùng, trong mắt lại toát ra lửa nóng hung ác nham hiểm, thêm vào vài phần tà tứ làm lòng người kinh sợ.
Hắn không chờ được nữa rồi.
Bàn tay to cường thế giữ ở sau cổ Nhiễm Diên, thoáng dùng sức liền đem nàng xách lên toàn bộ, nâng khối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-khong-the/182720/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.