Edit: Han
Đại điện yên tĩnh, ánh sáng không nhiều lắm, cơ hồ ngưng kết trong không khí, chỉ nghe được hô hấp dồn dập hoảng sợ do bị kinh hách quá độ của Nhiễm Diên, Công tử Thịnh cười nhạo một tiếng đến gần, đế giầy màu đen thêu bàn long tùy ý đá đá đầu người trên đất.
"Hắn muốn giết phu nhân, ta giúp phu nhân giết hắn, chẳng nhẽ phu nhân không cao hứng sao?"
Máu tươi trên đầu người bị đao kiếm chém xuống còn chưa hoàn toàn khô lại, hiển nhiên là mới chặt bỏ không lâu, khuôn mặt ôn nhu mà Nhiễm Diên thường ngày hay tán thưởng lúc này cực kỳ dữ tợn, không khó để hình dung ra trước khi chết là cỡ nào phẫn nộ cùng tuyệt vọng.
Nhiễm Diên há miệng thở dốc, lại phát không ra một tia thanh âm, nàng quá mức sợ hãi, cả người ngăn không được run rẩy, phát ngốc mà nhìn đầu người trên mặt đất, tựa hồ như quên mất phải dời đi tầm mắt.
Tiếp theo người mà hắn muốn giết, đó là nàng đi.........
Công tử Thịnh lần thứ hai đến gần Nhiễm Diên, mỹ lệ như nàng, giờ phút này nhu nhược giống như hoa bị vùi dập, làm người ta nhịn không được muốn hái, nắm ở trong tay tùy ý chà đạp.
"Ta không phải người mà thiên mệnh đã chọn, phu nhân liền trăm phương ngàn kế muốn giết ta, hiện tại ta đã trở về, phu nhân lại nói thử xem, cái gì là thiên mệnh?"
Hắn ngồi xổm bên cạnh người nàng, tay phải bóp trụ hàm dưới của nàng bỗng nhiên nâng lên, thưởng thức thật gần hoa nhan khuynh thành tái nhợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-khong-the/182718/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.