Edit: Han.
Tiếp nhận bình ngọc nhỏ từ tay Vệ Hằng, Nhiễm Diên ôn thanh nói: "Đa tạ."
"Phu nhân cần gì nói cảm ơn, thế cục thiên hạ Tử Hằng đã sớm nhìn thấu, Quý Thịnh muốn đoạt thì đành tuỳ hắn thôi, chỉ là Phu nhân, người..." Vệ Hằng bỗng nhiên chuyển giọng, chỉ chỉ bình dược trong tay Nhiễm Diên, nhẹ giọng nói: "Có được dược này hắn nhất định sẽ tỉnh lại, nếu hắn khoẻ mạnh, Phu nhân sẽ vĩnh viễn là chim trong lồng kia."
Đây là lời mà Nhiễm Diên nói với hắn lúc trước, trước ngày hôm nay, Quý Thịnh vẫn là tên xấu xa muốn độc chiếm nàng, chỉ là, hiện tại đã không giống.
"Hôm nay ta tự mình đến lấy dược, tất nhiên là muốn cứu hắn." Nhìn ra nỗi lo lắng của Vệ Hằng, Nhiễm Diên thấy cảm kích.
Vệ Hằng vốn là người thông minh, vừa nghe liền hiểu rõ, khúc mắc trong lòng Nhiễm Diên đã được cởi bỏ, nếu y còn nói thêm sẽ biến thành châm ngòi, vội gật đầu cười nói: "Nếu đã vậy liền chúc mừng Phu nhân và Đại Vương."
Tận đến khi đoàn người Nhiễm Diên chạy về hướng cửa cung, Vệ Hằng còn đứng ở trong gió lạnh như cũ, thật lâu sau vẫn chưa từng hồi phủ.
Khi Nhiễm Diên trở về Lập Chính Điện, liền nhận thấy không khí có chút không thích hợp, còn chưa vào Lập Chính Điện, cung nhân đứng ở dưới hiên liền vội vàng chạy lại đây, nhỏ giọng nói với nàng: "Trịnh Thái hậu từ hành cung Kiến Dương đã trở lại."
Vừa dứt lời, một trận khóc thét thất thanh truyền đến từ trong điện, ngay sau đó là một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ha-khong-the/1517216/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.