Bữa tiếc gia đình chúc mừng lễ tốt nghiệp của Nam Cung Minh Dạ được diễn ra sớm. Lưu Ly từ buổi chiều tới hiện tại vô cùng phấn khích và vui vẻ vì anh trai Nghiêu Vũ trở về.
Cả buổi tối Lưu Nghiêu Vũ và em gái như hình với bóng, “cái bóng nhỏ” luôn lẽo đẽo đi phía sau anh trai không ngừng hỏi anh hết việc trên trời dưới bên. Tò mò từ việc anh đi học cho tới ăn uống.
Từ khi có sự có mặt của Lưu Nghiêu Vũ ở nhà, trong mắt Lưu Ly chính xác là không còn Nam Cung Minh Dạ. Anh có chút bất ngờ vì bình thường khi ở nhà người được dính nhiều nhất chính là anh. Không chấp nhận được cảm giác bị cho ra lìa Nam Cung Minh Dạ kéo “cái bong nhỏ” lại hỏi:
“Nha đầu, em còn nhớ là có anh không vậy?” Lực kéo của anh cậu có chút lớn nên khiến Lưu Ly có chút nhăn mặt.
“Anh làm gì vậy! Anh thì hôm nào chẳng ở đây chứ! Còn anh Nghiêu Vũ phải lâu lắm mới được trở về đấy!” Lưu Ly kéo tay mình ra khỏi tay anh trai nói với vẻ khó chịu.
“Ồ, thì ra là như vậy! Có phải nếu sau này anh không có ở đây rồi em mới biết quý trọng có đúng không?”
Nam Cung Minh Dạ sau khi nói xong thì Lưu Nghiêu Vũ nhìn anh một cái. Cậu chỉ muốn thăm dò xem biểu hiện của em gái một chút. Nhưng có vè cô bé chẳng mảy may để ý mà lơ luôn lời anh vừa nói khiến cậu có chút thất vọng.
Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-em-tu-noi-toi-le-duong/2976828/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.