Lâm Tuế Từ đã bị nhốt ở kho hàng này hai giờ.
Hơn hai giờ trước, cậu vừa bước ra khỏi tiệm bánh kem không lao lâu thì đột nhiên có một chiếc ô tô khách cỡ nhỏ dừng ngay bên cạnh.
Ngay lúc cửa xe mở ra, cậu không kịp đề phòng đã bị hai người vạm vỡ túm chặt lấy lôi vào trong xe.
Cậu bị bắt cóc.
Nơi đây là một cái kho hàng bị vứt bỏ không biết ở vị trí nào, trên mặt đất đều là cát bụi, trên vách tường giăng đầy mạng nhện, trong không khí tràn ngập tro bụi.
Thời tiết tháng bảy ảm đạm đến nỗi làm người ta hiểu rằng cùng lắm chỉ có thể chờ hi vọng tới.
Lâm Tuế Từ ngồi ở vị trí trong góc, vì xô xát nên áo thun màu trắng toàn bụi đất.
Hay tay, hai chân của cậu đều bị trói lại, không cách nào thoát ra được, cổ tay trắng nõn và cổ chân đều bị thít chặt đến độ hằn ra vệt đỏ.
Thời tiết vô cùng oi bức, quần áo trên người cơ hồ đều bị mồ hôi làm ướt, trên khuôn mặt trắng nõn, đẹp đẽ cũng thấm đẫm một tầng mồ hôi, tóc mái trên trán rối tung, xuề xòa.
Một đôi mắt xinh đẹp lại trong suốt mang đầy hơi nước như phủ sương mù mênh mông đang cố gắng kìm nén sự lo lắng, hoảng loạn dưới đáy mắt.
Bên cạnh truyền tới tiếng nức nở nhỏ đầy áp lực, tràn ngập sợ hãi và hoảng loạn, "Anh Tuế Từ ơi, em sợ lắm..."
"Hu hu... Có phải chúng ta sẽ chết ở đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-dang-thuong-cua-bui-tien-sinh-sieu-ngoan-ngoan/3344218/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.