Tôi muốn thoát ra khỏi người của Lục Trạch , nhưng bị cậu ấy giữ chặt lấy eo , không thể nhúc nhích được .
" Thẩm Hạ , cậu có ý gì ? "
Tôi im miệng , không muốn nói chuyện với cậu ấy .
Thấy tôi im lặng , Lục Trạch cười lạnh .
Lực tay trên eo tôi cũng siết chặt .
" Muốn hôn xong rồi bỏ chạy ? Chơi đùa ông đây à ? Bạn cùng bàn nhỏ , gan của cậu cũng lớn đấy !"
Tôi ấm ức lại nhìn Lục Trạch .
Rốt cuộc là ai chơi đùa ai không phải cậu ấy rõ nhất à ?
Không biết có phải vì say nên tôi có thêm dũng khí hay không .
Nước mắt rơi đầy mặt , tôi nghẹn ngào chất vấn Lục Trạch
" Không phải cậu mới đang chơi đùa tớ sao ? "
" Rõ ràng không thích tớ nhưng lại quan tâm đến tớ . Cậu không thích tớ mà còn hôn tớ à ? "
" Làm gì có ai quá phận như cậu chứ ? "
Lục Trạch hơi ngẩn người một chút , sau đó lại cuống quýt lau nước mắt cho tôi
" Tổ tông à , sao cậu lại nghĩ là tôi chơi đùa cậu chứ ? "
" Đừng khóc , đừng khóc nữa . Tôi để cậu cắn tôi có được không ? "
Tôi miễn cưỡng ngừng khóc một chút , khịt mũi kể cho cậu ấy nghe về chuyện tôi nghe được .
Lục Trạch nghe xong thì đỡ trán bất lực , nhanh chóng giải thích cho tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-trong-long-lao-dai/3742256/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.