Chương trước
Chương sau
Chuyện xảy ra những ngày qua làm cho Giang Tiêu Tiêu cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cô uể oải tựa vào vai Cận Tri Thận.
“Tri Thận, em...”
Dĩ nhiên Cận Tri Thận biết trong lòng cô không thoải mái, anh nhẹ giọng an ủi: Tiêu Tiêu, hiện giờ chúng ta đã giải thích mọi chuyện rồi, tiếp theo em cứ yên lặng quan sát là được.”
Giang Tiêu Tiêu gật đầu.
Sau khi về đến nhà, Giang Tiêu Tiêu đi thẳng vào phòng, bà Cận biết cô mệt mỏi nên cũng không hỏi chuyện gì xảy ra.
Sức mạnh của dư luận rất lớn, ngay cả bà Cận cũng toàn ở nhà, bà không muốn bị những phụ nhân khác quấn lấy hỏi này hỏi kia.
“Mẹ, mẹ chú ý chăm sóc Tiêu Tiêu giúp con, con về công ty trước đã” Cận Tri Thận dặn bà Cận một câu rồi đi luôn.
Bà Cận đi lên tầng, gõ cửa phòng Giang Tiêu Tiêu nhưng cô không trả lời.
Bà lặng lẽ mở hé cửa ta, thấy bóng người cuộn tròn trên giường mới yên tâm.
Bà Cận bật điện thoại di động lên, trên màn hình xuất hiện một tin tức.
Chủ tịch Cận thị che chở bà xã, phẫn nộ trách cứ ngôn luận giả dối!
Bà Cận lập tức ấn vào xem, thấy được là những lời Cận Tri Thận nói lúc ở Giang thị.
Bà đọc bài viết, rồi mỉm cười, bà cũng biết nhất định Cận Tri Thận có thể xử lý yên chuyện này.
Cùng lúc đó, Quý Trần ngồi trong cao ốc của Tập đoàn Stephen, khóe miệng cong lên một nụ cười thỏa mãn.
Mới đây, cổ phiếu của Cận thị giảm mạnh, quả thật là tin tức tốt nhất với gã.
Gã cũng biết không thể quá đắc ý vênh váo, cho nên mấy ngày nay vẫn luôn suy nghĩ phương án giải quyết cụ thể.
“Cộc cộc cộc” Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên kéo tâm trí Quý Trần trở lại. Nhớ đọc tiếp tại T*amlinh*247.com
Quý Trần ngẩn ra nhìn người mà trợ lý dẫn đến trước mặt mình, gã hỏi với giọng nghi ngờ: “Đây là?"
“Đây là Chủ tịch Phương, do một vài nguyên nhân nên mới đây anh ấy đã hủy bỏ hợp tác với Cận thị, tôi cảm thấy Stephen đang cần đối tác như thế nên dẫn anh ấy tới, chủ tịch thấy thể nào?”
Có thể làm trợ lý bên cạnh Quý Trần không phải hạng người tầm thường, xem mặt đoán ý tự nhiên là chuyện nhỏ, anh ta cũng biết bây giờ Quý Trần đang cần gì.
Quả nhiên Quý Trần nghe anh ta giới thiệu xong, thái độ thay đổi ngay lập tức, gã cười nói: “Chủ
tịch Phương, hân hạnh được gặp mặt"
Chủ tịch Phương tên là Phương Đình Lâm, vốn có một dự án hợp tác với Cận thị.
Lẽ ra hai bên đã trao đổi xong xuôi rồi, ai biết anh ta là một người nhiều chuyện.
Anh ta lắm miệng hỏi một cầu liên quan đến chuyện của Giang Tiêu Tiêu làm Cận Tri Thận
thình lình nổi giận, bỏ đi ngay lập tức.
Dạo gần đây, cổ phiếu của Cận thị sụt giảm, thế là Chủ tịch Phương có ý nghĩ không đứng đắn.
Bây giờ Cận Tri Thận làm như thế, anh ta lập tức hủy hợp đồng một cách quang minh chính đại, hơn nữa Cận thị còn đền bù một khoản tiền để dàn xếp ổn thỏa.
Quý Trần cũng có nghe đến chuyện này, vốn dĩ gã thứ quan tâm vẫn luôn là mức độ hao tổn của Cận thị lần này.
Không nghĩ tới trợ lý lại có thể dẫn Phương Đình Lâm đến đây, điều này làm gã hết sức bất ngờ.
Phương Đình Lâm vừa thờ ơ ngồi uống trà, vừa ngẩn ngơ nhìn bức tranh chữ Quý Trần treo trên tường
Thực lực của anh ta dĩ nhiên không tính là gì so với Stephen.
Bởi vậy anh ta vẫn chủ động tìm đề tài, song khi nói vẫn khá là gượng gạo: “Chủ tịch Quý cũng là người phong nhã, bức tranh chữ này thoạt nhìn đến từ tay danh gia”
Quý Trần liếc anh ta một cái như vô tình, nói thẳng: “Chủ tịch Phương quá khen. Tôi ấy à, cũng không phải là một người hay nói vòng vo. Nếu anh đã đến đây thì chứng tỏ anh cũng có hứng thú hợp tác với Stephen. Thế này đi, chúng ta bàn điều kiện, nếu được thì hợp tác luôn.”
Nói xong, gã nhìn trợ lý, trợ lý hiểu ý đi lấy hợp đồng.
Toàn bộ giá cả mà Quý Trần đưa ra đều thấp hơn lần trước hợp tác với Cận thị rất nhiều, sắc mặt của Phương Đình Lâm trở nên khó coi.
Nhưng bây giờ anh ta đắc tội Cận thị, điều này sắp cắt đứt việc kinh doanh của anh ta ở trong nước.
Nếu không thể tìm được đối tác tiếp theo ngay lập tức, sợ rằng số vật liệu trong tay sẽ bị bỏ phí.
Mà với năng lực của anh ta dĩ nhiên không dám đắc tội Stephen nữa, nên cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn.
Nói cho cùng, Quý Trần là thương nhân, không phải nhà từ thiện.
Thấy vẻ mặt rối rắm của Phương Đình Lâm, Quý Trần hừ lạnh một tiếng, thúc giục: “Chủ tịch Phương, anh xem hợp đồng nếu không có vấn đề gì thì chúng ta ký thôi.”
Tuy trên mặt Phương Đình Lâm vẫn hiện vẻ khó xử, nhưng tay cầm bút lại rất nhanh.
Sau vài nét bút, hợp đồng được ký kết.
Sau khi Phương Đình Lâm rời đi, Quý Trần nhìn hợp đồng, cảm thấy vô cùng hài lòng.
Tuy Phương Đình Lâm không có bản lĩnh cao siêu nhưng nguyên vật liệu của của đối phương tốt nhất ở quốc nội.
Cận thị mất đi anh ta chẳng khác nào mất đi nguyên vật liệu chất lượng tốt.
Khi tin tức này truyền đến Cận thị, Cận Tri Thận cũng rất đau đầu, chỉ có thể tổ chức họp trước.
Bởi vì cá nhân Cận Tri Thận là nguyên do khiến làn này hợp tác bất thành nên ít nhiều gì trong lòng các cổ đông cũng sẽ oán giận.
Phương Đình Lâm và Cận thị hợp tác bao lâu nay, chưa bao giờ xảy ra sự cố gì.
Cận Tri Thận cũng không định trốn tránh trách nhiệm, dứt khoát lựa chọn mở họp bàn bạc.
Trong buổi họp, Cận Tri Dực kìm lòng không đặng hỏi: “Làm sao đây anh? Không có số nguyên vật liệu của Phương Đình Lâm, chúng ta cũng chỉ có thể chọn công ty khác kém hơn”
Ai ngờ Cận Tri Thận nghe vậy chỉ lắc đầu: “Không được, tuyệt đối không thể dùng hàng kém thay thế, nếu làm như vậy sẽ không giữ vững được danh tiếng của Cận thị chúng ta”
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Cận Tri Dực nhíu mày, trên mặt hiện rõ vẻ lo lắng.
“Nhập khẩu, thu mua với giá cao”
Anh vừa dứt lời, cả phòng họp tức khắc xôn xao.
Cuối cùng, một cổ đông đức cao vọng trong tiên phong khẳng định phương pháp của Cận Tri Thận.
“Chủ tịch Cận nói đúng, nếu dùng hàng giá rẻ thật thì chắc chắn người tiêu dùng sẽ nhận ra được, cuối cùng vẫn là chúng ta bị ảnh hưởng. Nếu thế thà ngăn chặn nguy cơ ngay từ lúc đầu”
“Nhưng nếu làm theo cách đó, vụ làm ăn này nhất định phải lỗ vốn, giả hàng nhập khẩu chắc chắn sẽ cao hơn hàng trong nước rất nhiều.” Một người lên tiếng phản đối.
Cận Trị Thận chủ động giải thích: “Dùng lỗ lãi tạm thời đổi lại bia miệng, tôi nghĩ cũng không thiệt”
Mọi người trao đổi một phen, cũng cảm thấy anh nói có lý, vì thế nhao nhao gật đầu.
Ngoài ra, lại có một cổ đông hỏi: “Nghe nói dạo gần đây Stephen đang phát triển thêm lĩnh vực khác, hơn nữa lại đúng là lĩnh vực chính của Cận thị chúng ta. Liệu thị việc này có ảnh hưởng đến thị trường của chúng ta không?”
Cận Tri Thận gật đầu, nói: “Kỹ thuật của bọn họ không hoàn thiện, chắc chắn sản phẩm cũng không thể xuất sắc được. Việc chúng ta cần phải làm là đưa ra sản phẩm chất lượng tốt hơn bọn họ để giữ chân khách hàng”
Tất nhiên anh nhận ra hành động của Quý Trần gần đây, anh chỉ tiếc mình không có ba đầu sáu tay, cho nên đành phải đè ép từng cái một.
Tuy nhiên, trong mắt anh Quý Trần chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi, không được xem như đối thủ.
Họp xong, Cận Tri Thận lại nhốt mình trong văn phòng.
Vài ngày sau, Giang Tiêu Tiêu lại trở về công ty đi làm.
Thời gian vừa qua xảy ra quá nhiều chuyện, Cận Tri Thận luôn bận tối mắt tối mũi, thường xuyên ngâm mình trong văn phòng không chịu đi ra.
Tuy Giang Tiêu Tiêu đau lòng nhưng cũng không giúp được gì, lại lo quấy rầy đến anh nên chỉ có thể thỉnh thoảng đứng ngoài cửa nhìn một lát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.