Tôi, Giang Tiêu Tiêu nói cho Cận Tri Thận biết chuyện này, nghĩ đến bộ dạng của Cận Trì Dực trước mặt mình, cô ấy lại không nhịn được cười.
Nghe Giang Tiêu Tiêu kể xong, Cận Tri Thận cũng không kìm được, anh nheo mắt, mỉm cười vui vẻ.
Vẻ mặt Giang Tiêu Tiêu ranh mãnh, giọng điệu hớn hở: “Không ngờ Tri Dực cũng có ngày hôm nay, rốt cuộc cũng có người trị được chú ấy. Có lẽ về sau sẽ phải gọi Thanh Uyển là em dâu rồi.”
Nói rồi cô chọc eo Cận Tri Thận, độ cong trên khóe miệng anh mở rộng hơn, anh giơ tay xoa đầu cô, cười nói: “Cô ngốc. “Anh mới ngốc ấy
Giang Tiêu Tiêu không phục, dứt khoát đấm mạnh lên vai anh một cái.
Cận Tri Thận không thèm nhăn mặt trước lực đánh của Giang Tiêu Tiêu, bởi vì nó chẳng khác nào gãi ngứa. Nhưng anh bỗng trở nên nghiêm túc, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm mặt Giang Tiêu Tiêu, nói một cách nghiêm trang: “Tiêu Tiêu, anh muốn nói với em một việc.
Cận Tri Thận bỗng nghiêm túc làm Giang Tiêu Tiêu cũng không tiện cười đùa nữa, buộc phải ngồi ngay ngắn. “Chuyện gì thế? Sao đột nhiên anh lại nghiêm túc như vậy? Xảy ra chuyện gì ư?” “Không phải."
Cận Tri Thận dịch lại gần Giang Tiêu Tiêu hơn, để cô tựa vào ngực mình, nhẹ nhàng xoa đầu cô. “Dạo gần đây công ty có một dự án, anh nhất thiết phải đứng ra hoàn thành, nên có lẽ hai ngày tới anh phải đi xa một chuyến.
Cận Tri Thận không phải lần đầu tiên đi công tác, nhưng lần nào Giang Tiêu Tiêu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685869/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.