Giang Tiêu Tiêu không ngốc, mấy ngày qua tin tức Giang thị đổi chủ lan truyền rầm rộ.
Hơn nữa Cận Tri Thận luôn vội đến độ sức đầu mẻ trán, dù cô không nhạy bén đến đâu thì cũng phải phát hiện ra manh mối.
Hôm nay, dùng bữa xong, Cận Tri Thận trở lại trước bàn làm việc, vùi đầu vào công việc, Giang Tiêu Tiêu gọi mấy lần nhưng anh đều không nghe thấy.
Giang Tiêu Tiêu đặt sữa bò trong tay xuống, không nhịn được mà hỏi: “Tri Thận, anh nói thật cho em biết, dạo gần đây anh đang bận bịu chuyện của Giang thị đúng không?”
Cận Tri Thận biết không lừa được cô, dứt khoát gật đầu thừa nhận: “Anh không thể trơ mắt nhìn tài sản của nhà em rơi vào tay người khác.”
Thật ra, Giang Tiêu Tiêu muốn nói với Cận Tri Thận rằng mình đã không còn quan hệ gì với nhà họ Giang nữa.
Nên dù Giang thị ra sao cô cũng không quan tâm.
Nhưng cô chưa kịp nói gì thì Cận Tri Thận đã nói ngay: “Anh biết em không thèm tranh đoạt, chẳng qua có rất nhiều cô đồng cũng không muốn Giang thị đổi chủ. Em là người thừa kế dành chính ngôn thuận, người khác sẽ không có ý kiến gì. Em ngồi lên vị trí chủ tịch, cũng coi như giữ được Giang thị”
“Nhưng mà...”
Giang Tiêu Tiêu đang định nói gì đó, nhưng cô bỗng nghĩ Giang thì có thể được như ngày hôm nay không thể thiếu được cả công lao của mẹ mình.
Tâm huyết của mẹ cũng chiếm một phần ở đó.
Dù cô không quan tâm thì cũng phải suy nghĩ cho mẹ.
Một ngày nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685861/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.