Sau khi về đến nhà, tâm trạng của Giang Tiêu Tiêu không mấy vui vẻ, cô đi thẳng lên phòng.
Dạo gần đây, Cận Tri Dực cứ ngoan ngoãn ở trong bệnh viện dưỡng bệnh, tình trạng kết thương khôi phục nhanh chóng, bác sĩ nói vài ngày nữa là có thể xuống giường.
Anh ta đang chơi game thì thấy Tống Thanh Uyển đẩy xe đẩy y tế vào.
Bởi vì đang đánh tổ đội nên anh ta cũng không ngẩng đầu lên, chỉ nói: “Chờ tôi chút, chờ tôi đánh xong trận này đã
Tống Thanh Uyển vốn bận rộn, lại lo lắng cho cơ thể của anh ta nên mới đến bôi thuốc cho anh ta trước tiên, không nghĩ tới lại bị xem nhẹ, thế là không vui. “Cậu hai Cận, nếu anh vẫn không chịu nghiêm túc thì tôi bảo đảm hôm nay anh tự bôi thuốc”
Nghe vậy, ngón tay của Cận Tri Dực bấm nhoay nhoáy trên màn hình điện thoại, chưa đầy một phút, giao diện trò chơi biểu thị thắng lợi.
Sau khi trò chơi kết thúc, anh ta lập tức năm ngay ngắn, làm Tổng Thanh Uyển cũng không biết phải nói sao.
Quả nhiên, người IQ cao làm gì cũng nhẹ nhàng hơn người khác.
Tống Thanh Uyển chợt nghĩ, so với khoảng thời gian đầu yên tĩnh, hai ngày nay người tới thăm bệnh Cận Tri Dực bằng nhiều lên trông thấy.
Cô ấy không nhịn được bèn hỏi: “Sao dạo này bỗng đông người đến thăm anh thế?”
Cận Tri Dực nhướng mày: “Việc này ấy à, trước đó tôi bị thương khá nghiêm trọng, mẹ tôi sợ bạn bè đến quấy rầy tôi dưỡng bệnh nên ra lệnh cấm bọn họ đến thăm, hơn nữa. còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685853/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.