Cận Tri Thận dùng mắt ra hiệu cho Giang Tiêu Tiêu rồi đi ra ngoài.
Anh đi ra ban công rồi mới gọi điện lại cho Bạch Lễ, hỏi: “Thế nào
rồi?”
“Đã bắt được rồi, chẳng qua không biết anh định làm gì tiếp theo?” Bạch Lễ nói với giọng bình tĩnh.
“Trực tiếp giao người cho cảnh sát đi, cậu biết nên làm thế nào rồi đấy.” Cận Tri Thận rất tin tưởng năng lực làm việc của Bạch Lễ.
Cận Tri Thận nhìn bầu trời bên ngoài trong xanh thăm thẳm, chim chóc bay lượn tự do giữa không trung.
Nhưng ai biết dưới cùng một bầu trời này, đang có bao nhiêu con mắt nhòm nhớ anh?
Thật ra, dĩ Cận Tri Thận không cần giao hai lính đánh thuê bắt được kia cho cảnh sát, nếu giữ lại trong tay, nhất định anh sẽ khiến hai người đó phải trả giá đắt vì hành động của mình.
Tuy nhiên, bởi vì ở trong nước nên anh không muốn rêu rao, tạm thời không định dùng quá nhiều quan hệ và thủ đoạn để đối phó những người này, nếu có người có thể giúp anh xử lý thì tại sao lại không cân?
Nói thẳng ra là hai người kia cũng chỉ là sát thủ mà Quý Trần thu mua thôi, đối tượng chân chính anh cần đối phó là Quý Trần đứng sau lưng đám người này.
Sau khi cúp điện thoại, Cận Tri Thận quay lại phòng bệnh, lúc này Cận Tri Dực đã tỉnh lại, nhưng vẫn còn khá yếu.
“Con à, con nói đi con muốn ăn gì, muốn uống gì, nói cho mẹ biết, mẹ đi làm cho con, con muốn gì mẹ cũng đồng ý” Bà Cận vuốt ve
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685820/chuong-396.html