Bọn họ đưa Lục Tranh đến bệnh viện cấp cứu, sau khi tiến hành một loạt kiểm tra, phát hiện anh ấy tuy bị thương rất nghiêm trọng nhưng những vệ sĩ kia cũng không ra tay tàn nhãn, có lẽ vì sợ phải chịu trách nhiệm nên phần lớn là vết thương ngoài da mà thôi.
Bôi thuốc cho Lục Tranh rồi lấy thuốc, bấy giờ mọi người mới chuẩn bị ra về.
Ra ngoài bệnh viện, Lục Tranh do dự mãi mới ấp úng nói: “Xin lỗi em, anh làm em sợ rồi”
Song Giang Tiêu Tiêu không hiểu vì sao anh ấy phải xin lỗi mình, rốt cuộc cô còn phải cảm ơn anh ấy, nếu không có đối phương nhất định lúc đó cô sẽ bị Chủ tịch Ngụy gây khó dễ.
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười dịu dàng: “Không sao đâu, việc này cũng không thể trách anh được, dù sao hành vi của bọn họ cũng rất quá đáng”
“Nhưng mà...”
Lục Tranh khựng lại, nhìn Giang Tiêu Tiêu một chút rồi mới nói tiếp: “Em đi cùng với anh, dù thế nào anh cũng có trách nhiệm trong chuyện này, vẫn là anh có lỗi với em”
Giang Tiêu Tiêu vẫn rất vô tư về chuyện lần này: “Không sao thật mà anh, anh cũng bị thương như thế này rồi mà em không bị sao cả, em còn phải nói cảm ơn anh ấy chứ”
Lục Tranh không kịp nói thêm gì thì Cận Tri Thận đã lên tiếng: “Phải cảm ơn chứ, có điều về sau Tiêu Tiêu sẽ không làm việc ở chỗ anh nữa”
Lục Tranh nghe vậy, trong lòng chợt căng thẳng, Anh ấy nhìn Cận Tri Thận với vẻ ngạc nhiên, vội nói: “Lần này là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685783/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.