Đây quả thật là cú vả mặt nhanh nhất quả đất, Tề Nhiễm biết chọc giận nhà họ Cận sẽ có hậu quả gì, thế nên ả nhìn về phía Lâm Thâm với ánh mắt cầu cứu.
Lâm Thâm bất chấp tất cả mà đi đến trước mặt Cận Tri Dực, nhận lỗi: “Cậu hai, đều do chúng tôi có mắt không tròng, xin anh hãy tha thứ cho chúng tôi.”
Cận Tri Dực hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến Lâm Thâm, khiến cho gã cảm thấy xấu hổ.
Thế là gã đành phải kéo Tề Nhiễm sau lưng mình ra, tỏ ý chính ả gây họa thì tự đi mà giải quyết.
Câu “họa từ miệng mà ra”
chính là để chỉ người như Tề Nhiễm.
Từ khi nghe đến nhà họ Cận, Tề Nhiễm cũng đã run bần bật rồi, đâu còn giải quyết được tình cảnh này nữa, chỉ riêng sự uy nghiêm của bà Cận cũng đã khiến ả không dám ho he.
Ả không thể nào nghĩ tới con khốn Tống Thanh Uyển lại có thể bám víu với người quyên thế nhường này.
Lâm Thâm thấy ả không nói năng gì thì dùng sức kéo ả, trên mặt treo cười làm lành, nói: “Cậu hai à, chúng tôi thật sự biết lỗi rồi, về sau tôi chắc chắn sẽ dạy dỗ cô ấy thật cẩn thận, chỉ mong anh khoan dung độ lượng, tha thứ cho chúng tôi" Tề Nhiễm cũng nhận lỗi theo: “Vâng, vâng, vâng, cậu hai à, là tôi có mắt không tròng, đụng chạm đến anh, mong anh đừng so đo với tôi”
Nghe hai người bọn họ nói, lửa giận trong lòng Cận Tri Dực vừa vơi bớt lại bùng lên, anh ta cười khẩy nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685772/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.