Trên đường trở về, Giang Tiêu Tiêu hơi trầm ngâm.
Bởi vì chuyện vừa rồi nên cô cũng không có tâm trạng đi chơi tiếp.
Cô kéo tay áo Cận Tri Thận: “Tri Thận, chúng ta về thôi, em hơi mệt”
“Ừ”
Cận Tri Thận nhẹ nhàng đáp.
Anh biết chuyện vừa rồi đã ảnh hưởng ít nhiều đến cô.
Anh đặt Tiểu Bảo lên vai rồi cùng nhau về khách sạn.
Tiểu Bảo vẫn muốn chơi tiếp nhưng thấy mẹ mệt nên ngoan ngoãn nghe lời.
Hôm nay là ngày vui nhất từ trước tới giờ của bé.
Về đến khách sạn, Giang Tiểu Tiêu rửa ráy cho Tiểu Bảo rồi ôm bé lên giường ngủ.
Cận Tri Thận ra ngoài mua bánh ngọt về, ngảm nhìn dáng vẻ hai mẹ con say ngủ anh cảm thấy thật thoải mái.
Anh đi tới bên giường, cẩn thận đắp lại chãn cho hai người rồi nằm xuống ngủ cạnh Giang Tiêu Tiêu.
Giang Tiêu Tiêu đang say ngủ cảm nhận được hơi ấm bên cạnh, bèn nhích lại gần.
Cận Tri Thận nhìn gương mặt say ngủ như trẻ con của cô, ôm chặt cô vào lòng.
“Cốc cốc cốc”
Không biết ba người ngủ được bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Giang Tiêu Tiêu miễn cưỡng tỉnh giấc.
Cô định xuống giường đi mở cửa, nhưng người đàn ông bên cạnh bỗng ôm chặt eo cô không buông ra, vì vậy cô đành phải đẩy tay anh ra.
Cận Tri Thận mơ màng nhìn Giang Tiêu Tiêu với vẻ khó hiểu.
“Tri Thận, có người gõ cửa, để em ra xem thử”
“Không cho đi”
Cận Tri Thận cau có vì bị đánh thức, anh giống như đứa trẻ đang làm nũng, nhất quyết không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685768/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.