Trở lại trong xe, Cận Tri Thận không nổ máy ngay mà nghiêng đầu nhìn Giang Tiêu Tiêu đang thắt dây an toàn.
Nhận ra anh đang nhìn mình, Giang Tiêu Tiêu ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười: “Sao thế?”
“Tại sao em không nói gì?” Cận Tri Thân hỏi.
Giang Tiêu Tiêu sững sờ, ngay sau đó cô phản ứng lại được, cười nói: “Em phải nói gì?”
Cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: “Dù em biết cũng không thể thay đổi được gì, hơn nữa em biết anh giấu em vì sợ em biết sẽ đau lòng, ảnh hưởng đến tiến độ hồi phục.
Cận Tri Thận nhìn cô nói những lời này một cách bình tĩnh, cứ cảm thấy trong lòng bức bối, vô cùng khó chịu.
Cận Tri Thận khẽ mỉm cười, ánh mắt anh nhìn cô đong đầy dịu dàng, lại cất giấu sự áy náy: "Anh thà rằng em tranh cãi ầm ĩ chứ không muốn trông thấy em như thế này."
Tranh cãi ầm ĩ
Giang Tiêu Tiêu cười mỉm: “Thật ra lúc mới biết chuyện, quả thật em rất tức giận, muốn tìm anh hỏi cho ra nhẽ, tại sao lại giấu em chuyện quan trọng như vậy...
Nói tới đây, cô hít sâu một hơi, rồi quay đầu, đôi mắt trong veo nhìn thẳng vào khuôn mặt điển trai của anh: “Sau chuyện lần này, em nghĩ thông suốt rồi, thay vì đau lòng, khốn khổ, chi bằng quý trọng hiện tại."
Cô nghĩ thông suốt lại khiến Cận Tri Thận đau lòng không thôi.
“Tiêu Tiêu.”
Anh kéo cô vào lòng.
Mùi vị mát lạnh thuộc về anh bỗng chốc tràn đầy xong mũi, khiến sống mũi cô cay cay, vành mắt ửng đỏ, nước mắt trào ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685742/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.