Ở một bên khác.
“Vượt luôn đi."
Tô Uyển Ương nhìn về phía đèn đỏ cách đó không xa và nói.
"Uyển Ương, dù gấp đến đâu chúng ta cũng phải tuân thủ luật không thể lấy tính mạng của mìn ra làm trò đùa được.”
Ngụy Tử Hằng ôn tồn nói, hy vọng cô ta có thể nghe lọt tai.
“Đến muộn thì tôi xong đời.” Tô Uyển Ương nhỏ giọng oán giận.
Ngụy Tử Hằng không nghe rõ: "Uyến Ương, em nói gì cơ?”
"Không có gì."
Ngụy Tử Hãng nhíu mày, nói
"Uyển Ương, là anh họ của em có chuyện gì à?"
Tô Uyển Ương không trả lời mà thình lình cầm tay anh ta: “Tử Hằng, dù xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ giúp tôi, đúng không?"
“Đúng... đúng vậy.” Ngụy Tử Hằng hơi ngập ngừng. Nhớ đọc truyện trên Truyen88.net để ủng hộ team!
Nhìn dáng vẻ của cô ta lúc này, không hiểu sao trong lòng anh ta cảm thấy bất an.
Anh ta cầm ngược lại tay cô ta, nhẹ giọng nói: “Em có thể nói cho anh biết rốt cuộc là như thế nào được không? Vậy thì anh mới giúp em được."
"Tôi.." Tô Uyển Ương do dự mãi, cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ lặp lại một câu: "Tử Hang, anh nhất định phải giúp tôi.”
Đèn giao thông chuyển sang đèn xanh, Ngụy Tử Hằng không hỏi nữa.
Ô tô đi đến trước khu nội trú.
“Uyển Ương, đến nơi rồi."
Ngụy Tử Hằng quay đầu sang, chưa kịp nói xong thì Tô Uyển Ương cũng đã mở cửa xe đi xuống.
Thấy vậy, Ngụy Tử Hằng vội vàng cởi dây an toàn ra: "Uyển Ương, chờ anh với."
Tô Uyển Ương vừa đi vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685738/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.