Nghe thấy Tiêu Tiêu nói mình và Cận Tri Thận không có quan hệ gì cả, Từ Na tỏ vẻ không tin.
“Chị Tiêu Tiêu, chị đừng lừa em, em thấy rõ ràng là Chủ tịch Cận thích chị, lần trước lúc chị bị ngất ở bữa tiệc anh ấy đã rất lo lắng, hôm sau còn đưa chị đến công ty. Bây giờ chị lại bảo em là hai người không có quan hệ gì là sao? À, cho dù chị không thích anh ấy thì Tổng giám đốc Lục cũng được chị ạ!”
Đã có hai người đàn ông tốt như vậy mà Giang Tiêu Tiêu còn đòi đi xem mắt, thật sự là Từ Na chỉ muốn đánh cho cô một trận.
Giang Tiêu Tiêu cười gượng, sau đó bất đắc dĩ nói: “Đúng là hai người đó họ rất tốt, nhưng điều đó không có nghĩa là họ sẽ thuộc về mình.”
Cận Tri Thận không thuộc về cô, và cô cũng không muốn cho Lục Tranh bất cứ hy vọng nào. Cả đời này Giang Tiêu Tiêu không thể đáp lại tình cảm của anh ấy, vậy nên cô không muốn lấy anh ấy ra làm lá chắn.
Từ Na nhìn vẻ mặt Giang Tiêu Tiêu là biết có lẽ cô có điều khó xử, nên chỉ đành an ủi: “Vâng, thế để em đi cùng chị.”
“Cảm ơn em nhé.” Giang Tiêu Tiêu đáp lời.
Từ Na thở dài thất vọng, câu chuyện tình yêu như mơ cứ tan vỡ như vậy sao…
Giang Tiêu Tiêu nhìn cô ấy và nở nụ cười bất lực.
Đến giờ cơm tối hai chị em lén lén lút lút đến một nhà hàng, trông cứ như kẻ trộm vậy.
Vị trí đã hẹn trước trống không, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685609/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.