Ngày hôm sau, Giang Tiêu Tiêu hết sốt, Cận Trị Thận cũng yên tâm, đưa cô ra bệnh viện về khách sạn.
Giang Tiêu Tiêu vừa nghĩ đến việc Cận Tri Thận ngủ tạm ở ghế sô pha trong bệnh viện cả một đêm thì sự áy náy lập tức dâng lên trong lòng, sao tự dưng cô lại bị bệnh cơ chứ?
Sau khi về khách sạn, hai người bọn họ vừa đi ra khỏi thang máy thì Tô Uyển Ương nghe thấy động tĩnh cũng đi ra ngoài ngay. Tuy cả đêm không được ngon giấc nhưng lúc này cô ta vẫn mang dáng vẻ đoan trang thanh nhã như ngày thường, cô ta mỉm cười hỏi thăm: “Cô Giang, cô không sao chứ? Hôm qua cô đột nhiên ngất xỉu trong bữa tiệc làm chúng tôi sợ quá.”
“Đã không còn gì đáng ngại rồi, cảm ơn cô Tô đã quan tâm.” Giang Tiêu Tiêu đáp lại.
“Cô không sao là tốt rồi.”
Tô Uyển Ương gật đầu, sau đó cô ta nhìn sang Cận Tri Thận, nói sang chuyện công việc.
“Đúng rồi, Tri Thận, dự án chúng ta trao đổi với chủ tịch Lý hôm qua cần anh qua chỗ bọn họ nói chuyện.” Dứt lời, Tô Uyển Ương thấy sắc mặt Cận Tri Thận không được tốt lắm bèn nói: “Có phải tối qua anh không nghỉ ngơi không? Anh có muốn về nghỉ một lát rồi xử lý công việc sau không?”
Vừa nghĩ đến việc Cận Tri Thận ở lại bệnh viện với Giang Tiêu Tiêu một buổi tối là Tô Uyển Ương ghen tỵ đến phát điên. Giang Tiêu Tiêu có tư cách gì mà Cận Tri Thận lại đối xử với cô ta tốt như thế chứ?
“Không cần.” Cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685590/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.