Tiểu Bảo nghe thấy có người nói Giang Tiêu Tiêu là mẹ mình, lập tức nở nụ cười. Bé không phủ nhận mà trái lại còn tỏ vẻ kiêu ngạo: “Đúng thế! Đây là mẹ tớ!”
Giang Tiêu Tiêu cười khẽ, cũng không phản bác.
Tiểu Bảo tạm biệt Giang Tiêu Tiêu rồi theo giáo viên vào lớp.
Giang Tiêu Tiêu bỗng ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng bé, giá mà Tiểu Bảo là đứa con cô sinh năm xưa thì vui biết bao!
Giang Tiêu Tiêu bị ý nghĩ này dọa sợ, cô nhếch môi nở nụ cười bất lực. Sao Tiểu Bảo có thể là đứa con năm xưa của mình được chứ, nhà họ Cận giàu có như vậy, đâu cần tìm người mang thai hộ.
Bỗng dưng Giang Tiêu Tiêu lại tò mò rốt cuộc mẹ của Tiểu Bảo là ai.
Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, sau đó cô đi từ trường học tới công ty.
Trong cuộc họp buổi sáng, Tô San khiển trách nhân viên chi nhánh trước mặt tất cả mọi người. net
“Hàn Tĩnh, cô cũng không nhớ lại xem mình đã nhận hạng mục này bao lâu rồi mà đến giờ vẫn chưa đưa ra bản kế hoạch thỏa đáng. Bên Sr đã đề nghị ngừng hợp tác rồi đó.”
Giọng nói tức giận của Tô San vang vọng trong văn phòng. Đây là hạng mục hợp tác với một công ty bên Mỹ, gần một tháng rồi mà hạng mục này không có gì tiến triển, thậm chí sáng nay Tô San còn nhận được tin đối phương muốn dừng hợp tác, sao cô ấy không giận cho được!
“Cô có biết rằng nếu như hạng mục này gián đoạn thì chúng ta sẽ tổn thất bao nhiêu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685580/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.