Sau khi về phòng một lúc lâu Giang Tiêu Tiêu mới bình tĩnh lại.
Cô vừa tìm chăn vừa nghĩ rốt cuộc hôm nay Cận Tri Thận bị làm sao vậy? Tại sao lại không vui?
Công ty sắp phá sản? Cãi nhau với người thân? Cô nghĩ mãi mà không tìm ra nguyên nhân. Mặc dù cô không nỡ bắt Cận Tri Thận ngủ trên số pha, nhưng trong nhà chỉ có một phòng, nếu anh không ngủ trên số pha thì chẳng lẽ hai người ngủ chung?
Giang Tiêu Tiêu bất giác nghĩ tới cảnh trong bộ phim lúc nãy, thế rồi cô vội giũ bỏ hết những suy nghĩ trong đầu, ôm chăn ra ngoài cho Cận Tri Thận.
Phim đã chiếu hết, Cận Tri Thận nhận chăn và nói “cảm ơn”.
“Tối nay anh định ngủ ở đây thật à?” Giang Tiêu Tiêu hỏi với vẻ nghi ngờ.
“Không thì ngủ ở phòng em hả?”
Cận Tri Thận mỉm cười nhì Giang Tiêu Tiêu.
Câu trả lời của anh khiến Giang Tiêu Tiêu hơi bối rối, cuống quít trốn về phòng.
Sau khi tắm xong, Giang Tiêu Tiêu cứ nghĩ tới Cận Tri Thận ở bên ngoài nhưng không dám ra ngoài xem. Cô nằm trên giường, bất giác ngủ thiếp đi lúc nào chẳng hay.
Một đêm êm đềm và yên ả.
Sáng sớm hôm sau, Cận Tri Thận có việc gấp phải tới công ty, vì vậy anh mua bữa sáng thật sớm để ở nhà rồi rời đi.
Lúc Giang Tiêu Tiêu thức dậy nhìn thấy bữa sáng và giấy nhắn, vẻ mặt cô bỗng trở nên dịu dàng nhưng ngay sau đó ánh mắt lại dần ảm đạm.
Cận Tri Thận đối tốt với cô như vậy song bọn họ không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685567/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.