Sau khi rời nhà họ Tô, bà Cận hầm hừ về nhà.
Khi bà về đến nhà, ông Cận ngồi trên số pha liếc thấy vợ mình bực bội ra mặt thì cất tiếng hỏi: “Bà sao thế? Chẳng phải bà đến nhà họ Tô sao?”
“Đúng vậy! Sau đó tôi nghe chuyện hôm qua con mình bỏ Uyển Ương lại bữa tiệc rời đi theo Giang Tiêu Tiêu, vì vậy mà Uyển Ương bị ốm, hôm nay không đi làm.”
Ông Cận nhíu mày.
“Còn có chuyện này ư?”
“Chẳng lẽ tôi lừa ông? Cái cô Giang Tiêu Tiêu này, rõ ràng lúc trước đã hứa sẽ không qua lại với Tri Thận và Tiểu Bảo nữa, vậy mà giờ lại lật lọng, cứ quấn lấy Tri Thận. Ông nói xem tôi không giận mà được sao?”
Ông Cận nắm bắt được thông tin quan trọng, bèn dò hỏi: “Trước kia bà từng đi tìm người ta à?”
Hầu như không ai biết chuyện bà Cận đi tìm Giang Tiêu Tiêu, bây giờ chuyện đã bại lộ, bà cũng không giấu nữa.
“Đúng vậy! Con trai mình không chịu bỏ Giang Tiêu Tiêu thì tôi chỉ còn cách đi tìm Giang Tiêu Tiêu, yêu cầu cô ta rời xa Tri Thận và Tiểu Bảo. Lúc trước cô ta đã hứa rồi, nhưng ai dè cứ quấn lấy Tri Thận miết.”
Ông Cận nhíu mày, ông không ngờ bà Cận lại đi tìm Giang Tiêu Tiêu nói những lời này. Tuy ông không tán thành việc này nhưng Giang Tiêu Tiêu lật lọng như vậy thì nhân phẩm cũng thật đáng nghi.
Ông ngẫm nghĩ một lát rồi bảo: “Tối nay gọi Tri Thận về ăn cơm đi!”
Chuyện này có liên quan đến hôn ước của Cận Tri Thận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685565/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.