“Mấy người có bệnh à! Việc hôn nhân của tôi không đến lượt mấy người phải lo!”
Giang Tiêu Tiêu vẫn luôn biết người nhà này vô liêm sỉ, thế nhưng cô không ngờ bọn họ lại không biết xấu hổ đến mức có ý định đưa cô cho một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi làm vợ, không biết bọn họ đang mưu tính chuyện gì nữa.
Giang Tình Tình cười nói: “Chị à, chị đừng như vậy chứ, chị nhìn xem này, ba cũng chỉ là lo lăng cho hạnh phúc cả đời của chị thôi mà. Em biết, tuy chị thích Chủ tịch Cận, nhưng chị cũng thấy rồi đấy, Chủ tịch Cận hoàn toàn không thích chị, anh ấy sắp kết hôn với cô Tô rồi! Tối hôm qua cả nhà còn nhìn thấy gia đình hai người họ đi ăn với nhau và bàn việc cưới hỏi đấy!”
Giang Chấn cũng lên tiếng: “Đúng vậy. Tiêu Tiêu à, con cũng không còn nhỏ nữa, đến lúc tìm một cho mình một bến đỗ rồi. Chúng ta cũng đừng bấu víu nhà họ Cận nữa, ba và Chủ tịch Lương quen biết đã lâu, ba tin chú ấy sẽ đối xử tốt với con.”
Vừa nói Giang Chấn vừa bày ra vẻ một người cha hiền từ, ai không biết sẽ cảm thấy ông ta thật sự chỉ muốn tốt cho con gái mình.
Ngay lập tức sắc mặt Giang Tiêu Tiêu trở nên hết sức khó coi, cô nhìn đám người kia và cảm thấy buồn nôn kinh khủng, cô nói với giọng lạnh lùng: “Thế nên mấy người tự cho là đúng mà giới thiệu chồng cho tôi, hơn nữa còn là một lão già?”
Nghe Giang Tiêu Tiêu nói vậy, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685558/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.