Tức khắc vẻ mặt Tô Uyển Ương thay đổi, tuy đã biết trước Cận Tri Thận sẽ chối bỏ quan hệ của hai người nhưng lúc này cô ta vẫn không nén nổi sự khó chịu trong lòng mình. Cô ta thở dài, hình ảnh bữa tiệc gia đình tối qua lại hiện lên trong đầu. An Khánh nghe Cận Tri Thận nói thế thì cũng sửng sốt, nếu chỉ là lời đồn đại thì chẳng lẽ không có chuyện ấy thật ư? Ông ấy nhìn hai người trẻ tuổi trước mặt mình với vẻ khó tin. Bởi vì vừa rồi giọng của An Khánh khá lớn, hơn nữa khách khứa trong bữa tiệc người đến người đi liên tục, thế nên tin tức Tô Uyển Ương và Cận Tri Thận sắp kết hôn được lan truyền ngay lập tức. “Các cô có nghe thấy gì chưa? Cậu Cận sắp kết hôn với cô chủ nhà họ Tô đấy.” “Tôi biết lâu rồi, ngày hôm qua tôi còn gặp được người nhà họ Tô và người nhà họ Cận đi ăn với nhau cơ! Có lẽ là để bàn chuyện cưới hỏi rồi.” “Uầy! Không ngờ cậu Cận luôn giữ mình trong sạch lại sắp kết hôn rồi, không hổ là cô chủ nhà họ Tô, vậy mà lại chiếm được trái tim cậu Cận, lợi hại thật.” “Hai người bọn họ hoàn toàn xứng đôi mà, đúng là một cặp đôi đáng hâm mộ! Nhất định đám cưới của bọn họ sẽ rất long trọng! Mong chờ quá.” “Đúng đấy, đúng đấy! Quả thật là nam nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình mà! Có thể ở bên cậu Cận, đúng là hâm mộ của Tô Uyển Ương thật đấy.” … Tiếng bàn tán chui vào trong tai Giang Tiêu Tiêu làm trái tim cô quặn đau. Là thật ư? Bọn họ sắp kết hôn thật ư? Thế nhưng hợp đồng hôn nhân mình với Cận Tri Thận đã ký thì là gì… Giang Tiêu Tiêu nhìn Cận Tri Thận và Tô Uyển Ương, ngẩn ngơ đứng tại chỗ, sau đó cô nở nụ cười đầy mỉa mai. Đúng vậy, bọn họ rất xứng đôi, còn mình chẳng là gì cả. Lúc này Cận Tri Thận trò chuyện với người tổ chức bữa tiệc. Còn Tô Uyển Ương tìm một chỗ và ngồi xuống, một lát sau Tô Hinh Nhụy đến tìm cô ta. “Chị họ à, em vừa đến bữa tiệc đã nghe được tin chị và anh Tri Thận sắp kết hôn, là thật hả chị? Chị à chị lợi hại quá đi mất, ngay cả anh Tri Thận cũng bị chị bắt làm tù bình, em đã nói là hai anh chị nhất định sẽ ở bên nhau rồi mà.” Tô Hinh Nhụy mỉm cười và nói với giọng vui sướng. Nghe vậy, Tô Uyển Ương cau mày, không nói gì. Vốn dĩ Tô Hinh Nhụy đang rất vui vẻ, trông thấy chị mình như thế thì không kìm lòng được mà dò hỏi một cách cẩn thận: “Sao vậy chị?” Tô Uyển Ương cũng không giấu giếm, cô ta khẽ nhấp một hớp rượu rồi nói: “Không, trong bữa tiệc gia đình tối hôm qua Tri Thận đã từ chối đính hôn rồi, là do người ngoài đồn đại lung tung thôi.” Tức khắc Tô Hinh Nhụy tỏ ra hết sức thất vọng. “À. vậy sao ạ. Có phải lại là vì Giang Tiêu Tiêu không chị?” Tô Uyển Ương không nói gì, nhưng trong lòng cô ta cũng biết nhất định là bởi vì Giang Tiêu Tiêu nên Cận Tri Thận mới không muốn kết hôn với cô ta. “Chị họ, Giang Tiêu Tiêu đúng là một con đàn bà ti tiện, chị không biết đấy thôi..” Sau bữa tiệc sinh nhật của Tiểu Bảo, Tô Hinh Nhụy trở nên xui xẻo, hiện tại cô ta đang là sinh viên, nhưng vì bình thường mải chơi nên thành tích của cô ta chẳng bao giờ đạt tiêu chuẩn. Có điều Tô Hinh Nhụy có nhà họ Tô làm chỗ dựa, thế nên dù thành tích của cô ta có bết bát đến mức nào thì cũng không thành vấn đề. Vậy nhưng trong kỳ thi của trường mấy hôm trước, Tô Hinh Nhụy đã trốn thi tất cả các môn, mà lần này trường học lại xử lý theo quy định của trường bằng cách tổ chức thi bù cho cô ta, cho dù nhà họ Tô làm gì cũng không được. Ông cụ Tô biết được chuyện này thì vô cùng tức giận, nhốt Tô Hinh Nhụy lại vài ngày, đến hôm nay mới vừa được thả ra. Ba của Tô Hinh Nhụy đi thăm dò mới biết được là người nhà họ Cận âm thầm nhúng tay vào chuyện này, vì vậy bọn họ muốn tìm quan hệ giúp đỡ cô ta cũng bó tay. Nghe xong, Tô Uyển Ương cau mày: “Ý em là Cận Tri Thận tra ra được sự việc xảy ra trên du thuyền lần đó là em hãm hại Giang Tiêu Tiêu, cho nên mới ra tay với em?” “Đúng vậy! Chị họ, nhất định là như thế rồi, để trả thù cho Giang Tiêu Tiêu mà anh Tri Thận lại làm vậy với em đấy, chị nói xem có quá đáng không cơ chứ?” Mặt Tô Uyển Ương sa sầm, cô ta không ngờ sau đó Cận Tri Thận vẫn cho người đi điều tra việc này, hơn nữa còn ra tay với Tô Hinh Nhụy, nói cho cùng đó cũng là em gái cô ta… “Chị à, chị cũng đừng nóng giận, dù sao bây giờ cả bữa tiệc đều đồn rằng chị và anh Tri Thận mới là một đôi hoàn mỹ, Giang Tiêu Tiêu là cái đinh gì đâu chứ. Đúng rồi, sao chị không thừa dịp này mà tranh thủ ở cạnh anh Tri Thận, biết đầu còn có thể xảy ra chuyện gì nữa đấy!” Nghe vậy, Tô Uyển Ương khẽ nheo mắt. Đúng vậy! Lát nữa mình nghĩ cách để cho Cận Tri Thận uống nhiều rượu một chút, sau đó mình đưa anh ấy về, nói không chừng mình và anh ấy ở một mình với nhau sẽ.. Hai người bọn họ đứng nói chuyện ở tầng hai, đột nhiên Tô Hinh Nhụy liếc thấy Giang Tiêu Tiêu đứng trong một góc ở tầng một, ngay lập tức sắc mặt cô ta thay đổi. “Chị à, đó chẳng phải là Giang Tiêu Tiêu sao? %3D Con khốn này cũng đến tham gia bữa tiệc kìa.” Trong mắt Tô Hinh Nhụy tràn đầy oán hận, sắc mặt Tô Uyển Ương cũng thay đổi, cô ta không ngờ Giang Tiêu Tiêu cũng đến bữa tiệc này. “Sao cô ta bám dai như đỉa thế chứ! Nhất định là cô ta biết anh Tri Thận tham gia bữa tiệc nên mới đi theo, suốt ngày quyến rũ người đàn ông của chị thôi. Cô ta cũng không biết tự xem lại thân phận của mình xem, đúng là đồ không biết xấu hổ!” Tô Uyển Ương kéo tay Tô Hinh Nhụy và khuyên bảo: “Tối nay em phải bình tĩnh cho chị, không được phép đi trêu chọc Giang Tiêu Tiêu, nếu lại xảy ra chuyện gì nữa thì chị cũng không giúp được em đâu. Được rồi, chị đi tìm Tri Thận đây.” “Em biết rồi mà chị, chi mau đi đi. Đừng để anh Tri Thận bị con khốn này quyến rũ mất.” Sau đó Tô Uyển Ương rời đi. Đám người Giang Tình Tình, Giang Chấn, Thẩm Thục Lan và Lam Quân Hạo cũng nghe được tin tức Tô Uyển Ương và Cận Tri Thận sắp đính hôn Hôm nay bọn họ cũng đến bữa tiệc này, ông Giang có một người bạn quen thân lâu năm đặc biệt mời bọn họ đến tham dự, nhưng không ngờ bọn họ lại gặp được Cận Tri Thận và Tô Uyển Ương trong bữa tiệc. Nghe người ta đồn thổi, Giang Tình Tình bật cười. “Quả đúng là như vậy, Giang Tiêu Tiêu chẳng hề được lòng nhà họ Cận.” Cận Tri Thận và Tô Uyển Ương sắp kết hôn, điều này chứng tỏ không bao lâu nữa con khốn Giang Tiêu Tiêu kia sẽ bị vứt bỏ. Thẩm Thục Lan cũng mỉm cười: “Đúng vậy, trước đây còn tưởng rằng Giang Tiêu Tiêu có thể làm dâu nhà giàu cơ! Dù sao cũng đáng tiếc thật” Nói thì nói vậy, nhưng nhà họ Lam lẫn nhà họ Giang có ai là không mong được nhìn thấy Giang Tiêu Tiêu bị vứt bỏ, bây giờ ngày này đã đến, khỏi phải nói bọn họ vui vẻ đến mức nào. Giang Tình Tình mỉm cười, suy tư, đúng lúc này cô ta liếc thấy Giang Tiêu Tiêu đang đứng trong một góc vắng, cô mặc váy dạ hội màu xanh lam, tóc vấn cao, tuy ăn diện đơn giản nhưng lúc này cô đứng trong một góc cũng khiến người ta phải lóa mắt, đặc biệt là gương mặt điềm tĩnh và lạnh lùng kia lại càng làm người ta cảm thấy ghen tị. Giang Tình Tình nheo mắt, cô ta không ngờ Giang Tiêu Tiêu cũng đến tham gia bữa tiệc này, Cận Tri Thận đi cùng Tô Uyển Ương, nói cách khác cô đến đây một mình. Chẳng lẽ hiện giờ Giang Tiêu Tiêu đã bị vứt bỏ rồi? Tức khắc Giang Tình Tình cảm thấy hết sức hả hê, nghĩ đến những gì mình gặp phải trong khoảng thời gian trước, ác ý dâng lên, một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu cô ta..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]