Giang Tiêu Tiêu nhìn ra cửa công ty, chỉ lo Cận Tri Thận có tới cùng không.
Không thấy anh đâu cô mới yên tâm.
Ngay lúc này, Tiểu Bảo bỗng rưng rưng nước mắt, nói bằng giọng lo lắng: “Ba con bị ốm rồi, ốm nặng lắm, còn không chịu uống thuốc. Cô Tiêu Tiêu ơi, cô mau tới thăm ba con đi mà!”
Giang Tiêu Tiêu nghe bé nói vậy, ánh mắt suy tư. Anh bị ốm ư? Hơn nữa còn ốm rất nặng?
Cô bối rối ra mặt, chần chừ giây lát rồi nói: “Sao lại bị ốm? Người giúp việc đâu cả rồi? Hay con tìm chú hai nhé?”
“Hôm nay người giúp việc nghỉ hết rồi, chú hai không nghe máy. Cô Tiêu Tiêu ơi, cô tới thăm ba con đi mà, thăm một lát thôi cũng được.”
Bị Tiểu Bảo quấn lấy như vậy, Giang Tiêu Tiêu cũng chịu thua. Có điều cô vẫn rất rối rắm, nếu bây giờ mình tới thăm Cận Tri Thận thì không hay lắm!
“Tiểu Bảo à…” net
“Cô Tiêu Tiêu không muốn đi ạ? Thế thì thôi vậy, Tiểu Bảo tự chăm sóc ba vậy!” Tiểu Bảo cúi gầm, đôi mắt trong veo ầng ậng nước, khuôn mặt phúng phính lộ rõ vẻ buồn bã.
Không thể phủ nhận tên nhóc này rất hợp làm diễn viên.
Giang Tiêu Tiêu thấy vậy, trái tim lập tức tan chảy, cô cuống quít nói: “Đi nào, cô Tiêu Tiêu đi cùng con.”
Tức thì Tiểu Bảo vui hớn hở.
“Có thật không cô? Con biết cô Tiêu Tiêu tốt nhất trên đời mà!”
Nói xong Tiểu Bảo vội vàng kéo Giang Tiêu Tiêu lên xe như thể sợ cô đổi ý.
Sau khi lên xe, Giang Tiêu Tiêu vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685538/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.