Cận Tri Dực đi tới trước bàn làm việc hỏi: “Anh, lại có chuyện gì vậy?”
Cận Tri Thận cúi đầu, không trả lời câu hỏi của anh ta mà hỏi với vẻ mặt vô cảm: “Chú đã xử lý hết công việc chưa, nếu chưa thì mang tới đây.”
Cận Tri Thận giật thót, rốt cuộc anh trai đã uống nhầm thuốc gì vậy?
“Không cần đâu anh ơi, chút việc đó em có thể xử lý được mà. Nhưng anh đó, cứ không ngủ không nghỉ thế này thì cơ thể suy sụp mất.”
Nói đến đây, Cận Tri Dực bước lên trước, rón rén gẩy điếu thuốc bên cạnh anh ra xa.
Cận Tri Thận lườm anh ta, lạnh lùng ra lệnh: “Không có việc gì thì ra ngoài.”
Cận Tri Dực đánh hơi thấy nguy hiểm từ vẻ mặt sa sầm của đối phương, anh ta sợ đến nỗi không dám nói câu nào, vội vàng chuồn ra ngoài.
Khi ra tới cửa và hít thở không khí trong lành, Cận Tri Dực mới thở hắt ra. Đang yên đang lành, rốt cuộc là tại sao anh trai lại tức giận đến vậy?
Trước đây dù có tức giận thế nào anh ấy cũng cho mình biết nguyên nhân, nhưng hôm nay… Anh ấy chẳng nói gì luôn! Không biết nguyên nhân thì làm sao anh ta nghĩ cách giúp anh trai được!
Cận Tri Dực nhíu mày, thầm nghĩ chuyện này chắc chắn có liên quan đến Giang Tiêu Tiêu, ngoài ra anh ta không nghĩ ra nguyên nhân nào khác.
Cận Tri Dực là người thích xen vào việc của người khác, anh ta không dằn lòng được nữa, lập tức rời công ty lái xe đến tập đoàn Cẩm Sắt.
Tất cả nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685535/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.