Lúc Tô Uyển Ương và Tô Hinh Nhụy đang nói chuyện, bà Cận đi đến chỗ bọn họ.
Bà nhìn thấy được nét khổ sở hiện lên trong mắt Tô Uyển Ương, bà vỗ tay cô an ủi.
Bà Cận nhìn theo hướng xe của Giang Tiêu Tiêu và Cận Tri Thận rời đi với ánh mắt hàm ý.
Khi ô tô đã đi khuất tầm mắt, bà Cận cười nói: “Uyển Ương à, đi thôi! Bác tiện đường đưa hai đứa về.”
Tô Uyển Ương mỉm cười, cũng không từ chối.
“Cảm ơn bác.”
Tô Uyển Ương rủ mắt, cảm xúc của cô đã ổn định lại, cho dù Cận Tri Thận thích Giang Tiêu Tiêu thì thế nào? Chỉ cần ông bà Cận không đồng ý, chỉ cần bọn họ đứng về phía cô ta, vậy thì cô ta giành được phần thắng lớn hơn.
Nghĩ vậy, Tô Uyển Ương mỉm cười theo nhóm bà Cận rời đi.
Ở một bên khác, Cận Tri Thận đưa Giang Tiêu Tiêu về đến dưới nhà, anh nói: “Em nghỉ ngơi cho khỏe, tối nay đừng đi làm nữa, có việc gì thì gọi điện cho tôi.”
“Ừm, tôi biết rồi, cảm ơn anh đưa tôi về.”
Giang Tiêu Tiêu gật đầu, nói lời cảm ơn anh rồi đi lên nhà.
Cận Tri Thận đến công ty chưa được bao lâu thì Cận Tri Dực cũng đến.
Trong văn phòng, Cận Tri Thận hỏi em trai mình: “Chuyện tối qua anh bảo chú đi điều tra, kết quả thế nào rồi?”
“Anh à, anh đoán đúng rồi đấy, quả thật Tô Hinh Nhụy nói dối.”
Sắc mặt Cận Tri Thận hơi cứng lại, nhưng không có vẻ gì là ngạc nhiên lắm.
Dù sao từ buổi tối hôm qua cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685525/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.