Không phải Tô Uyển Ương không sợ hãi, người đứng sau việc này là Tô Hinh Nhụy, nếu bị tra ra được thì nói không chừng cô ta sẽ bị Cận Tri Thận coi thành một người phụ nữ độc địa.
Vốn dĩ bây giờ Cận Tri Thận đã đối xử hờ hững với cô ta rồi, nếu như bị ghét nữa thì anh tuyệt đối sẽ không thích cô ta.
“Em biết rồi mà chị.” Tô Hinh Nhụy nhỏ giọng nói.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, kèm theo đó là giọng nói của vệ sĩ: “Cô Tô, xin hỏi cô có đây không?”
Tức khắc trái tim Tô Hinh Nhụy vọt lên cổ họng, cô ta và Tô Uyển Ương đứng dậy mở cửa.
“Cô Hinh Nhụy, cậu Cận có chuyện tìm cô, phiền cô đi với chúng ta một lát.”
“Hả? Cậu Cận tìm tôi có chuyện gì à?” Tô Hinh Nhụy hỏi với vẻ nghi hoặc, giống như không hề hay biết chút gì.
“Chuyện này chúng tôi cũng không rõ, cô cứ qua đó là biết.”
Nghe vậy, Tô Hinh Nhụy đi theo vệ sĩ, Tô Uyển Ương cũng đi cùng.
Trong phòng, Lý Mộ ngồi liệt trên mặt đất, vẻ mặt anh ta trông cực kỳ khó coi, vừa nhìn thấy Tô Hinh Nhụy là anh ta lập tức la lên: “Là cô ta, cậu Cận, chính cô ta đã xui khiến tôi.”
Trên mặt Tô Hinh Nhụy hiện lên vẻ hoảng sợ, Tô Uyển Ương nắm chặt tay cô ta như đang tỏ ý bảo cô ta đừng căng thẳng.
Hai người bọn họ bước vào như không có chuyện gì xảy ra, Tô Uyển Ương nhìn tình cảnh trong phòng và hỏi với vẻ khó hiểu: “Tri Thận, nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685522/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.