Tô Uyển Ương đứng một bên không nén nổi sự hả hệ trong lòng, thế nhưng cô ta vẫn giả bộ nói: “Liệu có phải hiểu lầm gì không? Trông cô Giang không giống loại người như thế mà.”
Cô ta khẽ mỉm cười, một khi làm to chuyện thì Giang Tiêu Tiêu sẽ trở thành một cô gái không trong sạch, cô ta không tin ông bà Cận sẽ cho phép Cận Tri Thận kết hôn với một người như thế.
Mắt Tần Sương đỏ hoe, lúc này trông bà ta vô cùng tội nghiệp.
“Ông chủ tịch Cận, bà Cận, cầu xin hai anh chị giúp chúng tôi đi! Nhà họ Lam chúng tôi cùng với nhà họ Giang không có thù oán gì với nhà anh chị, thế nhưng bây giờ vì nhà họ Cận mà Lam thị phải đối mặt nguy cơ lớn, đó chính là tâm huyết cả đời của chúng tôi đấy!”
Bà Cận nhìn Cận Tri Thận, hỏi: “Bọn họ nói có thật không? Con thật sự vì cô ta mà đối phó với hai nhà đó ư?”
Ngữ khí của bà không còn dịu dàng như lúc thường, gia giáo của nhà họ Cận vốn nghiêm khắc, nếu Cận Tri Thận thật sự làm theo cảm tính mà đối phó với nhà họ Giang và nhà họ Lam thì bảo sao ông bà Cận không tức giận cho được.
Ông Cận cũng sầm mặt, ông nhìn thẳng vào Cận Tri Thận như đang đợi một lời giải thích rõ ràng.
Sắc mặt Giang Tiêu Tiêu tái nhợt, cô vội vàng lên tiếng: “Không phải như vậy đâu, việc này không liên quan gì đến anh Cận cả.”
Giang Tiêu Tiêu nhìn vẻ khiển trách của bà Cận, nỗi hổ thẹn dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685515/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.