Giang Tiêu Tiêu khựng lại rồi đứng dậy mở cửa.
Cô còn chưa kịp phản ứng lại thì một bóng dáng nhỏ bé bỗng nhào lên ôm đùi cô.
Giang Tiêu Tiêu vội vàng vươn tay ra đỡ, bấy giờ cô mới nhận ra đó là Tiểu Bảo, còn Cận Tri Thận đứng sau lưng bé.
“Cô Tiêu Tiêu ơi!”
Tiểu Bảo trông rất vui vẻ, Giang Tiêu ngồi xuống bế bé lên.
Cô ngơ ngác nhìn hai ba con, chẳng phải anh ấy về nhà rồi sao? Giang Tiêu Tiêu không ngờ tối nay bọn họ vẫn sẽ đến.
“Cô Tiêu Tiêu ơi, Tiểu Bảo mang quà đến cho cô nè.”
“Thế hả?” Giang Tiêu Tiêu hơi ngạc nhiên, cô ôm Tiểu Bảo vào trong nhà, Cận Tri Thận cũng theo vào đồng thời thuận tay đóng cửa lại.
Giang Tiêu Tiêu đặt Tiểu Bảo lên ghế sô pha rồi cười hỏi: “Tiểu Bảo chuẩn bị quà gì cho cô Tiêu Tiêu thế?”
Tiểu Bảo dùng ánh mắt chờ mong nhìn Cận Tri Thận.
Cận Tri Thận có cầm một chiếc túi trong tay, anh lấy từ trong ra một bức tranh chân dung.
Người trong tranh chính là Giang Tiêu Tiêu.
Giang Tiêu Tiêu không nén nổi vẻ ngạc nhiên: “Ai vẽ mà đẹp quá.”
Người trong bức vẽ trông rất thật, thần thái giống hệt Giang Tiêu Tiêu, quả thật vẽ rất đẹp.
“Là Tiểu Bảo tự tay vẽ đấy.” Cận Tri Thận trả lời.
Tiểu Bảo vẽ đi vẽ lại rất lâu mới hoàn thành bức tranh này, đây cũng là lần đầu tiên bẽ vẽ tranh cho người khác, không thể không nói, Cận Tri Thận hơi ghen ty với Giang Tiêu Tiêu.
Giang Tiêu Tiêu biết là Tiêu Bảo vẽ bức tranh này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685509/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.