Sau khi trốn lên nhà, mặt Giang Tiêu Tiêu vẫn còn đỏ bừng.
Cô tựa lưng vào cánh cửa, trái tim vẫn đập rất nhanh, rất mạnh. Cô thở dài, không kìm lòng được mà thầm tự trách bản thân sao lại đáng thất vọng như thế, chỉ vì một câu nói của Tiểu Bảo mà đã hoảng loạn như vậy rồi.
Giang Tiêu Tiêu nuốt nước bọt, cô nghỉ ngơi một lúc rồi cầm quần áo ngủ vào phòng tắm, khi dòng nước nóng ấm xối lên người, bấy giờ cô mới cảm thấy đầu óc mình tỉnh táo hơn.
Chợt Giang Tiêu Tiêu ngừng lại, cô nghĩ đến nhà họ Giang, theo như Cận Tri Thận nói, Giang thị và Lam thị gặp phải vấn đề lớn như thế thì chắc chắn bọn họ sẽ không từ bỏ, không biết sau đó bọn họ lại mưu tính làm gì, có lẽ bọn họ sẽ lại đến tìm mình, cũng không biết sẽ gây ra rắc rối gì nữa đây.
Cứ lặp đi lặp lại như thế cũng không phải cách hay, bọn họ không ngại phiền nhưng cô thì phiền lắm!
Sau khi tắm xong, Giang Tiêu Tiêu sấy tóc rồi lên mạng đăng tin tìm chỗ trọ, cô dự định đổi nơi ở, như thế thì tạm thời nhà họ Giang sẽ không tìm được cô.
Đúng lúc này, điện thoại di động đặt trên bàn rung lên.
Là tin nhắn đến từ Cận Tri Thận.
“Tôi và Tiểu Bảo về đến nhà rồi, em đi nghỉ sớm đi, chúc ngủ ngon.”
Giang Tiêu Tiêu nhìn vài câu nói ngắn ngủi trên màn hình điện thoại, gương mặt cô lập tức trở nên nhu hòa.
“Chúc ngủ ngon.” Cô nhắn lại.
Sau đó Giang Tiêu Tiêu tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685507/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.