Thấy Tiểu Bảo thích như vậy, Giang Tiêu Tiêu cũng rất vui, không hiểu sao cảm giác ấm áp này tựa như bọn họ thật sự là một gia đình vậy.
Cô bất giác nghĩ tới đứa con năm xưa của mình, chắc bé cũng lớn bằng Tiểu Bảo nhỉ?
Không biết bây giờ bé sống thế nào…
Ánh mắt Giang Tiêu Tiêu bỗng ảm đạm, Cận Tri Thận nhận thấy cảm xúc bất thường của cô.
Vừa rồi vẫn còn vui vẻ cơ mà, là vì cô nhớ tới điều gì đó sao?
Rốt cuộc là chuyện gì? Hay là ai đó khiến tâm
trạng cô thay đổi đột ngột? Cận Tri Thận khẽ mím môi, cuối cùng cũng không hỏi.
Giang Tiêu Tiêu cũng không nghĩ thêm nữa. Sau khi hoạt động kết thúc, cô và Cận Tri Thận dẫn Tiểu Bảo cùng nhau rời đi.
Ba người về nhà thay quần áo, sau đó ra ngoài ăn cơm.
Trong nhà hàng yên tĩnh, Tiểu Bảo nâng cốc nước trên bàn, hớn hở nói: “Ba, mẹ… Cô Tiêu Tiêu! Chạm cốc nào, chúc mừng chúng ta giành giải nhất.”
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười và cầm cốc lên, Cận Tri Thận cũng vậy.
Tiếp đó, Tiểu Bảo ăn rất vui vẻ, còn liên tục gắp đồ ăn cho Giang Tiêu Tiêu.
“Tiểu Bảo, để cô tự gắp.”
“Không không không, Tiểu Bảo muốn đích thân chăm sóc cô Tiêu Tiêu.”
Giang Tiêu Tiêu không kìm được lại bật cười.
Cận Tri Thận cũng bó tay, khóe môi khẽ cong lên. Con trai đã làm theo lời nói của anh…
Có điều tiếp xúc nhiều, Cận Tri Thận cũng phát hiện Giang Tiêu Tiêu và Tiểu Bảo không chỉ có ngoại hình giống nhau mà khẩu vị cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685484/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.